Dương Minh tìm đến người phục vụ để tính tiền, sau đó cùng Tô Nhã ra khỏi quán nước, hướng trường trung học mà đi. Mà bây giờ cũng là thời điểm tan trường nên các học sinh đều đang tuôn ra đi về.
Dương Minh cùng Tô Nhã tay trong tay đứng ở sân trường, nhìn từng gương mặt non nớt, nhớ lại cảm giác thời học sinh đã trôi qua.
"Thời gian trôi qua thật nhanh... Chỉ trong chớp mắt, chúng ta đều đã trưởng thành!"
Tô Nhã có chút cảm thán nói:
"Khi đó, hai chúng ta có được tính là yêu sớm không nhỉ?"
"Anh cũng không biết, nếu như không có Ngô Trì Nhân, chúng ta cũng chỉ có thể xem nhau như là bạn tốt mà thôi? Hắn vừa xuất hiện, chúng ta mới nhận ra được cảm xúc dành cho nhau..."
Dương Minh cười nói.
"Nói như vậy, chúng ta đương nhiên phải cảm tạ hắn rồi?"
Tô Nhã cười hỏi.
"Cũng không phải, nếu như không có hắn, cũng không xảy ra nhiều chuyện như sau này..."
Dương Minh lắc lắc đầu:
"Quên đi, không đề cập tới hắn nữa, chúng ta vào trong trường học nhìn một chút."
Dương Minh nắm tay Tô Nhã, cùng nhau tiến vào trường học, đi qua đám học sinh, rất nhiều người đều bị đôi tuấn nam mỹ nữ này hấp dẫn, không thể không nói, hiện tại tư tưởng của các tiểu hài tử đều bị các bộ phim truyền hình mà chúng xem làm cho trở nên thành thục trước tuổi.
"Oa, hai người kia là ai? sao trước đây lại chưa từng thấy qua?"
"Không phải là lão sư mới tới chứ? Nam nhân thật là đẹp trai mà lại có thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536240/chuong-1809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.