Tô Nhã còn đang xem thì điện thoại vang lên, là của Trần Mộng Nghiên, sau khi nghe Dương Minh có thể sắp về đến nơi, Tô Nhã hoảng hốt đứng dậy, ngay cả dây nhợ phát hình cũng rút cả ra.
Cúp điện thoại, khuôn mặt nàng còn đỏ bừng, Dương Minh thầm buồn cười nhưng thấy nàng không xem nữa thì cũng đẩy cửa vào. Ra vẻ cực kỳ kinh ngạc, trình độ diễn xuất của hắn làm cho ngay cả đại minh tinh Thư Nhã cũng bị lừa.
Trên thực tế, Tô Nhã không dám nhìn thẳng Dương Minh, nàng vốn đỏ mặt, ánh mắt vẫn còn chút mơ màng, cho nên vẫn tránh né ánh mắt của hắn.
- Dương Minh… - Tô Nhã nhẹ nhàng kêu tên Dương Minh, có chút không khống chế được tư niệm trong lòng, đứng dậy, nhào vào trong lòng Dương Minh!
Dương Minh cũng mở hai cánh tay, ôm lấy Tô Nhã, trong lòng cũng nhớ nàng giống như vậy, giờ khắc này toàn bộ được giải tỏa!
Cho tới nay, Dương Minh đều chôn chặt nỗi nhớ trong lòng. Mặc dù hắn không ra ngoài nhưng không có nghĩa là hắn không nhớ Tô Nhã, ảnh chụp của nàng vẫn nằm trên đầu giường Dương Minh. Mà Trần Mộng Nghiên, Chu Giai Giai và Lâm Chỉ Vận đều ngầm đồng ý hành động này của hắn. Dù sao Tô Nhã cũng không thể ở cạnh Dương Minh mỗi ngày, chẳng qua chỉ là ảnh của nàng đặt trên đầu giường, mấy người còn ghen tỵ cái gì đây?
Lần cuối cùng Dương Minh và Tô Nhã gặp nhau hình như là tại Macao, sau lần đó cũng chưa gặp lại nàng! Nhưng Dương Minh biết, hai người mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536237/chuong-1806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.