Cho nên, chỉ cần những người này lên tiếng ủng hộ thì tình thế liền thay đổi, dù Dương Minh có tham gia trận đấu hay không thì bọn họ cũng sẽ có cớ công kích Dương Minh.
- Xem ra ý kiến của các bạn học cũng không thống nhất! - Phùng Cửu Năng cười nói:
- Nhưng mà tôi tán thành với lời của những bạn học này, hiện tại tranh tài còn chưa bắt đầu, so hay không so hoàn toàn do Dương Minh quyết định. Anh ta nói chấp nhận thì các bạn còn quan tâm thay anh ấy làm gì? Nếu anh ta không chấp nhận thì các bạn cũng chỉ lo lắng vô ích đúng không?
Phùng Cửu Năng nói bóng nói gió để hoàn toàn đẩy trách nhiệm cho Dương Minh, giống như nguyên nhân tạo thành tất cả đều do Dương Minh vậy, chẳng liên quan gì đến Phùng Cửu Năng hắn và Phạm Kim Triết cả! Dù đúng hay sai thì Dương Minh cũng chịu trách nhiệm.
Mặc dù lời của Phùng Cửu Năng hơi lệch lạc, mọi người có chút hiềm nghi đúng hay sai, nhưng mà trong lúc nhất thời, bạn học nghe lời của Phùng Cửu Năng thì cũng cảm thấy sự tình hình như hơi đúng như thế! Quyền quyết định trong tay Dương Minh, bọn họ còn thừa hơi lo lắng làm cái gì?
Nghĩ tời đây, những bạn học này tạm thời yên lặng lại.
Dưới đài, Triệu Oánh và Vương Tiếu Yên.
- Yên Yên, tên Phùng Cửu Năng đúng có phải quá xấu không? Hoàn toàn làm lệch lạc suy nghĩ của mọi người, đổi một người đến tranh tài vời Dương Minh, bọn họ còn có đạo lý không? - Triệu Oánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536227/chuong-1796.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.