"Chị…" Triệu Oánh nghe Vương Tiếu Yên nói mà nhất thời cứng họng.
- Cẩn thận nghĩ lại đi, lúc trước bận tâm về em, bận tâm về Trần Mộng Nghiên, bận tâm cái này, bận tâm cái nọ, nhưng chẳng phải đến bây giờ vẫn ở cùng một chỗ với Dương Minh, có khác gì đâu? - Vương Tiếu Yên hỏi ngược lại:
- Chúng ta vẫn là bạn tốt, điều này không thay đổi, Trần Mộng Nghiên cũng không biết quan hệ của Dương Minh, từ đầu đến cuối không có gì thay đổi, thứ duy nhất thay đổi chính là con tim! To gan đi một bước này là cuộc sống sẽ trở nên khác trước hoàn toàn!
Triệu Oánh cúi đầu, lẳng lặng nghe Vương Tiếu Yên khiển trách, lời của Vương Tiếu Yên đúng là không sai chút nào, vẫn là tính cách do do dự dự của mình, thực ra không có gì thay đổi cả, người thân vẫn là người thân, nếu như không phải mình to gan đi một bước này, mình và Dương Minh chẳng phải vẫn xa cách như trước kia hay sao?
- Yên Yên, đúng, chị vẫn như thế, thứ duy nhất thay đổi chính là mối quan hệ giữa chị và Dương Minh, chị không cần nghĩ trước nghĩ sau nhiều như thế… thật quá mệt mỏi. - Triệu Oánh thở dài gật đầu nói.
- Bây giờ có thể nghĩ thông suốt điều này cũng không phải là muộn. - Vương Tiếu Yên kéo tay Triệu Oánh:
- Hạnh phúc của mình phải do tự mình giành lấy, nhìn đi, tổn thất bao nhiêu rồi? Dương Minh sắp phải đi thi hành nhiệm vụ, hai chúng ta còn chưa có được rước về, cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536225/chuong-1794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.