Chương trước
Chương sau
Vậy ư? Thật hay giả thế?
Hoàng Hữu Tài sửng sốt:
- Thế nhưng hắn đi Vân Nam, chúng ta đối phó hắn bằng cách nào?
- Đương nhiên là thật. Trước đó, ta có một đối tác, ngươi cũng không biết hắn.
Ông trùm giấu mặt thần bí cười cười nói:
- Hắn gọi là Hữu trưởng lão, là một nhân vật rất lợi hại phía bên Miêu Cương!
Ông trùm giấu mặt đã lâu không liên hệ với Hữu trưởng lão. Nhưng như vậy không có nghĩa là đã cắt đứt liên hệ! Tuy rằng đối với việc đã cho Hữu trưởng lão nhiều tiền như vậy, mà kết quả là hắn vẫn không làm gì được Dương Minh, đã khiến cho ông trùm giấu mặt úp mở phàn nàn. Nhưng ông trùm giấu mặt thông qua những chuyện xảy ra gần đây cũng hiểu được, Dương Minh vốn không phải dễ đối phó như vậy! Cho nên cũng không quá trách Hữu trưởng lão nữa. Bởi vì hiện tại xem ra, mình và Hữu trưởng lão bất quá là kẻ tám lạng người nửa cân mà thôi.
Điều này cũng khiến cho hắn sâu sắc cảm thấy được, lúc trước lựa chọn đối nghịch với Dương Minh, chính là một sai lầm. Có điều, ai bảo mình công tư không phân minh chứ?
Cái nào là vì chính mình, nào là vì trung tâm? Ông trùm dấu mặt cũng đã không phân biệt nổi rồi! Lúc trước đối phó Dương Minh, chỉ vì Dương Minh là vật cản đường của hắn! Ông trùm dấu mặt không muốn cả đời đều chịu khống chế của trung tâm, hắn cũng muốn thoát ly trung tâm để có cuộc sống của riêng mình, cùng em gái Elise ẩn cư, trải qua một cuộc sống bình thường!
Làm việc cho trung tâm, tuy rằng bề ngoài thật oai phong, trong tay có tiền có thế, nhưng lại không có lấy một chút tự do cho bản thân! Ông trùm dấu mặt rất tin rằng, một khi trung tâm cần mình hy sinh vì nhiệm vụ, tiến sĩ Ban Kiệt Minh sẽ không chút do dự mà đem mình bỏ rơi. Hắn chính là một quân cờ, muội muội Elise cũng vậy.
Thế nhưng, con đường duy nhất khiến hắn có thể lớn mạnh, lớn tới mức có thể đối nghịch lại vơi trung tâm, lại bị Dương Minh phá hỏng. Ông trùm dấu mặt có thể không hận hắn sao? Đây cũng là nguyên nhân hắn lúc nào cũng nhằm vào Dương Minh mà ra tay!
Thật ra, bản thân hắn và Dương Minh không có thâm thù đại hận gì! Thế nhưng, Dương Minh gây trở ngại con đường tới tự do của hắn, hắn không cam lòng, có chết cũng muốn có người lót thân cho mình.
- Hữu trưởng lão? Tên này nghe sao lại cổ quái như vậy?
Hoàng Hữu Tài nhàn nhạt lập lại một lần, có chút nghi hoặc nhìn ông trùm dấu mặt:
- Người này biết động tĩnh của Dương Minh sao?
- Nói đúng hơn, Dương Minh lần này chính là đi tìm Hữu trưởng lão kiếm phiền toái!
Ông trùm dấu mặt nói tới đây không khỏi mỉm cười:
- Không tìm hắn phiền toái đã tốt lắm rồi. Hắn lại còn chủ động đi đến địa bàn của Hữu trưởng lão mà gây sự. Cái này đúng là trách không được người khác! Là chính hắn muốn chết, người khác còn biết làm sao?!
- Cái này… Ông chủ xác định Hữu trưởng lão kia có thể giữ chân Dương Minh lại ư?
Hoàng Hữu Tài có chút không tin vào thực lực của Hữu trưởng lão. Hắn nếu có thực lực giữ chân Dương Minh, như vậy đã sớm hành động mới phải? Làm gì chờ tới tận bây giờ!
Ông trùm dấu mặt nhận ra được nghi hoặc trên nét mặt Hoàng Hữu Tài, vì thế giải thích:
- Hữu trưởng lão này đã tu một môn tà công. Hiện tại tà công mới hoàn thành. Theo như hắn nói, hắn đã thành thiên hạ vô địch! Đương nhiên, có lẽ không lợi hại như vậy, có điều, chắc cũng không kém mấy.
- Thật không?
Hoàng Hữu Tài có chút oán thầm. Lúc trước Jetson kia cũng nói là thiên hạ vô địch, đao thương chém không đứt, thế nhưng cuối cùng không phải cũng bị xử lý sao? Còn có Kevin đã gặp qua một lần kia, không phải cũng mất tích một cách kì quái sao?
Cho nên, Hoàng Hữu Tài đối với mấy lời khoác lác thiên hạ vô địch linh tinh gì đó, không hề tin tưởng. Nhưng là hiện tại nếu mình muốn báo thù cho cha con Vương Tích Phạm, cũng chỉ có thể dựa vào ông trùm giấu mặt này.
- Ha ha, ngươi không cần dùng ánh mắt hoài nghi đó!
Ông trùm dấu mặt đương nhiên biết Hoàng Hữu Tài suy nghĩ những gì:
- Tạm thời mặc kệ hắn rốt cuộc có thể giữ chân Dương Minh hay không. Chỉ cần có người thay chúng ta gây phiền toái cho Dương Minh, chúng ta việc gì mà không làm chứ?
- Nói cũng đúng!
Hoàng Hữu Tài gật gật đầu:
- Kệ xác Dương Minh có chết hay không, có người giúp chúng ta, như vậy là đủ rồi! Cho dù không chết, cũng khiến hắn phải phiền toái!
Trên mặt ông trùm cũng là lộ ra ý cười quỷ dị. Hắn cho rằng, Dương Minh lúc này chỉ sợ là lành ít dữ nhiều! Dương Minh có lợi hại mấy, cũng chỉ đối đầu được với người thường. Mà Hữu trưởng lão, đã không còn là nhân loại nữa! Hữu trưởng lão sau khi tu luyện tà công, đã có thể dùng "biến thái" để hình dung. Hơn nữa vũ khí công kích lại là tà cổ, vũ khí này căn bản không phải loại thông thường. Ông trùm dấu mặt không tin Dương Minh còn có thể đối phó được!
Nghe nói ngay cả gia tộc Lam thị của Miêu Cương cũng không phải đối thủ của Hữu trưởng lão. Dương Minh dựa vào cái gì mà có thể đối phó được Hữu trưởng lão chứ? Lúc trước hắn còn lo sợ Dương Minh sau khi cùng một chỗ với Lam Lăng sẽ trở ngại kế hoạch lớn của mình. Có thể chiến thắng Hữu trưởng lão! Nhưng hiện tại xem ra, bản thân Lam thị gia tộc còn nguy cơ ngập đầu, đừng nói đến giúp đỡ Dương Minh!
Đương nhiên, mấy thứ tỉ mỉ đó, ông trùm dấu mặt cũng không muốn nhiều lời giải thích với Hoàng Hữu Tài. Mọi chuyện cứ xem kết quả là được rồi! Dương Minh có thể bị kìm chân ở đó, vậy không cần phải nói. Còn nếu ngược lại, vậy bây giờ nói gì cũng là vô ích.

Văn phòng của Kinh Tiểu Lộ ở khu riêng, chia làm hai phòng trong ngoài. Bên trong là phòng nghỉ, giống như phòng trong khách sạn, có giường, có tivi, còn có toilet riêng.
Kinh Tiểu Lộ nói với thư ký là mình muốn nghỉ ngơi, nếu như có chuyện, cho cứ liên hệ với Báo ca hoặc là Hầu ca. Sau đó bỏ chạy đến phòng trong chơi trò " đẩy đẩy" với Dương Minh. Hai người cứ triền miên đến tận giờ cơm tối, Kinh Tiểu Lộ mới có chút lưu luyến không rời đứng lên khỏi giường:
- Lão công, em đi ăn cơm với Họa Mi tỷ. Anh tự tìm một chỗ ăn trước gì đó, buổi tối em lại gọi điện cho anh, chúng ta đi khách sạn!
Dương Minh vốn định về nhà, thế nhưng nhìn thấy ánh mắt chờ đợi của Kinh Tiểu Lộ, thì vẫn gật gật đầu. Thời gian mình gần gũi Kinh Tiểu Lộ là ít nhất, thôi thì cả ngày hôm nay đều ở bên nàng đi.
- Được, vậy em đi đi. Anh tự mình đi ăn gì đó được rồi.
Dương Minh đồng ý:
- Có điều, Liễu Họa Mi kia, anh thấy nàng không quá thành tâm, cần chúng ta giúp đỡ, còn làm như kiểu muốn bố thí lợi ích cho chúng ta. Anh rất không vừa ý.
Kinh Tiểu Lộ trong lòng cả kinh, đã thấy được Dương Minh đối với Liễu Họa Mi có thành kiến rất lớn. Kinh Tiểu Lộ nhất thời có chút khó xử. Quan hệ xả giao của nàng và Liễu Họa Mi khá tốt. Trong khoảng thời gian này cũng liên hệ không ít lần, cũng học tập được nhiều thứ từ nàng! Có thể nói, Liễu Họa Mi là một nửa lão sư của nàng!
Cho nên, từ tận đáy lòng, Kinh Tiểu Lộ không hy vọng Liễu Họa Mi lúc này bị ngã xuống. Nàng muốn cho Liễu Họa Mi đứng lên lại một lần nữa, vượt qua cửa ải khó khăn lần này! Nàng muốn giúp Liễu Họa Mi! Bất quá đây là nói theo góc độ cá nhân.
Còn nếu đứng trên lập trường của công ty, Kinh Tiểu Lộ là người lý trí. Dương Minh đem sự nghiệp lớn như vậy giao cho nàng. Nàng không thể chỉ vì ý thích của riêng mình, càng không thể vì quan hệ xã giao với người khác mà ảnh hưởng phán đoán. Những việc làm tổn hại ích lợi của công ty, Kinh Tiểu Lộ sẽ kiên quyết không làm.
-o0o-
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.