Hả? Dương Minh? Kinh Tiểu Lộ đột nhiên ngây người ra, chén trà cũng rơi xuống đất, cái tay vốn là muốn đánh Dương Minh, cũng đổi lại tư thế khác, nhào tới ngã vào lòng Dương Minh:
- Anh làm cái gì thế, làm người ta hết hồn! người ta còn tưởng là tên biến thái nào tới!
- Anh chỉ muốn cho em một bất ngờ, nào biết em lại phản ứng dữ dội như thế!
Dương Minh nhìn Kinh Tiểu Lộ cười khổ nói:
- Em vừa đấm vừa đá, may là anh thân thủ tốt, đổi lại là người khác thì sớm đã nằm xuống đất rồi!
- Đúng vậy đó, vậy anh nên yên tâm mới phải, sẽ chẳng có kẻ biến thái nào có thể ức hiếp em!
Kinh Tiểu Lộ vừa nghe Dương Minh nói liền cảm thấy đắc ý:
- Kẻ nào dám tới kiếm chuyện, em sẽ dùng mấy chiêu này đánh cho hắn nằm xuống đất không đứng lên được! hừ hừ…!
- Cái này…
Dương Minh lại cười khổ, Kinh Tiểu Lộ nói cũng có chút lý lẽ chỉ là Dương Minh vẫn còn thấy sợ.
- Bây giờ, cho dù anh đi Vân Nam thực hiện nhiệm vụ, cũng có thể yên tâm ở em rồi!
Kinh Tiểu Lộ vẫn đang huyên thuyên nói:
- Nghĩ xem khi nãy em lợi hại không? Dạo này em đang liên hệ đi học lớp tự vệ giành cho con gái, chính là vì để anh có thể yên tâm đi làm nhiệm vụ!
"."
Dương Minh có chút khó nói:
- Công ty này, ngoài anh ra, em tưởng rằng người khác có thể đến một cách tùy ý như thế này sao? Bảo vệ sẽ không chặn lại sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536166/chuong-1735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.