Trương Hoa Lan đang muốn từ chối, điện thoại trên tay lại rung lên.
- Đừng bắt máy, đưa điện thoại cho ba để ba nói chuyện với cậu ta.
Trương Điếm Hải nói rồi tới lấy chiếc điện thoại trong tay con gái.
Quan Tiểu Tường gọi thêm một lần nữa, thấy Trương Hoa Lan không bắt máy cảm thấy bồn chồn, quyết định gọi tiếp đâu ngờ rằng có một giọng nam vang lên trong điện thoại:
- Phải Quan Tiểu Tường không?
- Dạ đúng ạ…là chú Trương phải không?
Giật mình khi nghe thấy giọng nam, Quan Tiểu Tường vội vã hỏi lại.
- Là chú đây, cháu tìm Tiểu Lan à?
Trương Điếm Hải hỏi.
- Vâng… vâng ạ…Bác cho cháu hỏi Tiểu Lan có ở đó không ạ?
Quan Tiểu Tường hỏi.
- Đúng lúc chú cũng có chuyện muốn nói với cháu đây, cháu hiện giờ đang ở đâu?
Trương Điếm Hải hỏi.
- Có chuyện muốn nói với cháu?
Quan Tiểu Tường sững sờ:
- Có chuyện gì thế Chú Trương?
- Chuyện gì gặp rồi tự nhiên sẽ biết.
Trương Điếm Hải nói:
- Chính là chuyện giữa cháu và Tiểu Lan đó, cháu đang ở đâu?
- Cháu vừa ra khỏi nhà…
Quan Tiểu Tường kính cẩn nói.
- Nửa tiếng sau cháu đợi chú ở đại sảnh khách sạn quốc tế Tùng Giang, sẽ nói tiếp chuyện này nha.
Trương Điếm Hải nói xong, cũng không chờ Quan Tiểu Tường đáp lời, liền cúp máy.
- Alo… chú Trương?
Quan Tiểu Tường ngẩn ngơ liếc nhìn điện thoại, màn hình đã hiển thị cuộc gọi đã kết thúc.
- Sao thế?
Dương Minh thấy bộ dạng bồnchồn lo lắng của Quan Tiểu Tường, cười hỏi.
- Tiểu Lan…người yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536154/chuong-1723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.