- Ra đi? Ngươi muốn đi đâu?
Quan Học Dân hơi sững sờ.
- Đi Vân Nam.
Dương Minh mỉm cười nói:
- Có một số việc con cũng không cần giấu ngài, con là nhân viên đặc biệt, hiện nay cần thi hành một số nhiệm vụ đặc biệt, nhưng chuyến đi lần này có thể không về được, cho nên trước khi đi phải giải quyết ổn thỏa tất cả mọi chuyện.
Dương Minh cũng không muốn giấu Quan Học Dân, Quan Học Dân là học giả có danh vọng và uy tín, ông sẽ không tùy tiện đem chuyện của mình nói ra cho người khác, cho nên Dương Minh cũng đem chuyện của mình nói cho Quan Học Dân nghe.
Trên thực tế, Dương Minh sớm muộn gì cũng phải đem chuyện này nói cho Quan Học Dân nghe, bởi vì một khoảng thời gian nữa là phải đi rồi, đến lúc đó Quan Học Dân chắc chắn không liên lạc được với mình, cho nên Dương Minh sợ Quan Học Dân đến lúc đó sẽ dừng việc chữa bệnh cho Trầm Vũ Tích, ở trên đường đến đã chuẩn bị tốt "ván bài ngửa" của mình đối với Quan Học Dân.
Nhưng điều không nghĩ tới là Quan Học Dân lại nhận Thẩm Vũ Tích làm con gái nuôi, điều này khiến Dương Minh không ngờ tới, cứ như thế cho dù anh ta đi rồi thì Quan Học Dân cũng sẽ không dừng lại việc chữa bệnh cho Trầm Vũ Tích.
Mà trước khi đi, việc Dương Minh giúp đỡ Quan Tiểu Tường cũng chính là cảm ơn Quan Học Dân.
- Thì ra... Thì ra là thân phận đích thực của ngươi là như vậy
Quan Học Dân có chút khiếp sợ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536148/chuong-1717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.