Dịch + Biên: Phong Lăng
"A" Tiểu Vương sửng sốt, không biết Dương Minh nói lời này là có ý gì: "Tiên sinh, ngài còn có yêu cầu gì sao?"
"Yêu cầu thì cũng không có." Dương Minh nói: " Chỉ là ta muốn hỏi: trên máy bay có điện thoại vệ tinh không?"
"Có, tiên sinh.." Tiểu Vương gật gật đầu, không biết Dương Minh muốn làm cái gì, vì cái gì đột nhiên lại hỏi đến điện thoại vệ tinh.
"Như vậy đi, ngươi dẫn ta đến chỗ điện thoại, ta cần dùng một chút, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện." Dương Minh vừa nói, liền cởi dây an toàn, đứng lên.
" Cái này. được." Tiểu Vương liếc nhìn Trương Cung Bảo một cái, ý bảo hắn còn không mau biến đi, sau đó đưa Dương Minh đến chỗ điện thoại.
Trương Cung Bảo oán hận liếc mắt, trừng Dương Minh một cái, trong miệng than thở không thôi: "Con mẹ nó, coi như tiểu tử ngươi gặp may, bất quá cứ chờ đó, còn chưa xong đâu, tới Đông Hải, xem ngươi làm sao rời khỏi sân bay!"
Làm đại thiếu gia quần là áo lụa, ở Đông Hải Trương Cung Bảo cũng quen biết không ít thành phần lưu manh, xã hội đen. Cái hắn muốn chính là, lập tức tụ tập những tên này chặn trước cửa sân bay, không cho Dương Minh nếm chút đau khổ thì không được.
"Phải zdị không?" Dương Minh nghe xong thản nhiên cười, trên mặt lộ vẻ đùa cợt cùng khinh thường: "Để ta xem trong hai chúng ta, ai không ra được sân bay!"
"Hắc!" Trương Cung Bảo nghe Dương Minh nói vậy, lại càng thêm hăng hái: "Được, vậy để xem! Không sợ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536094/chuong-1663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.