Dịch + Biên: Phong Lăng
"Đạn xuyên thép." Lưu Diệp không khỏi líu lưỡi: "Ta nói này Dương Minh, có cần dùng thứ quá cỡ ấy không? Súng ống bình thường hẳn là không thành vấn đề, nhưng đạn xuyên thép, chỉ sợ không có."
"Nga? Bàn Tử cũng không có sao?" Dương Minh hỏi.
"Thông thường, súng ống ở Ma Cao quả thực sở hữu tương đối dễ dàng, nhưng đạn xuyên thép có lực sát thương cao như vậy, thị trường dân dụng rất khó mua được, chợ đen cũng không có tiêu thụ..." Lưu Diệp giải thích: "Bên này súng ống quản lý không nghiêm khắc, nhưng cũng không thể để vũ khí hạng nặng như vậy lưu hành, dù sao đó cũng quan hệ đến an ninh đại sự của địa phương..."
"Được rồi, ta sẽ nghĩ biện pháp..." Dương Minh gật gật đầu, thật ra cũng không thấy có gì ngoài ý muốn, Lưu Diệp nói cũng đúng, tuy rằng Ma Cao quản lý súng ống không phải quá nghiêm khắc, nhưng không thể tìm ra người cầm ống phóng rốc-két hay là đạn xuyên thép nghênh ngang bắn nhau ở trên đường.
"Dương Minh, ngươi muốn dùng đạn xuyên thép đối phó tên kia..." Lưu Diệp cũng đại khái đoán được ý của Dương Minh.
"Ân, chỉ sợ cũng chỉ có như thế..." Dương Minh nói.
"Hi vọng sẽ có tác dụng! Bất quá lần này chơi trận lớn như vậy, chỉ sợ chúng ta sẽ bị để ý, không thể về nước theo con đường bình thường mất." Lưu Diệp có chút băn khoăn nói.
"A." Dương Minh cười cười: "Không có chuyện gì, cứ giao cho ta đi..."
Dương Minh đi theo con đường sát thủ, chắc chắn sẽ không kiêng kị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536081/chuong-1650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.