"Ngươi rất thức thời nha. " Dương Minh nhận thấy thái độ của Ước Thản Tư cũng không tệ lắm nên dứt khoát không chèn ép hắn: "Ngồi xuống nói chuyện."
"Cám ơn Dương tiên sinh. " Ước Thản Tư gật gật đầu, ngồi xuống.
"Khắc Lạp Tư đã chết rồi. Hắn là ai, hay do ai sai khiến tới đối với ta không quan trọng, mà ta cũng không muốn biết. " Dương Minh nhìn thoáng qua Ước Thản Tư: "Hiện tại, chúng ta chỉ nói đến vấn đề của gia tộc South City."
Ước Thản Tư nghe Dương Minh nói xong liền thở phào nhẹ nhõm. Hắn sợ nhất Dương Minh truy vấn nội tình chuyện Khắc Lạp Tư, muốn biết người này do ai giới thiệu thì ôi thôi, chuyện này quả thật thật sự làm khó cho Ước Thản Tư, chuyện tình của Elise tiểu thư không thể tùy tiện nói ra ngoài. Nếu như Dương Minh hỏi. hắn chỉ có thể chịu chết chứ nhất quyết không nói. Nhưng Dương Minh không truy vấn chuyện này, tất nhiên Ước Thản Tư mừng rỡ hết cỡ, ngu sao mà còn muốn đề cập tới.
"Cám ơn Dương tiên sinh. " Đồng dạng một câu, nhưng lúc trước Ước Thản Tư nói ra do áp lực của Dương Minh bức bách nên hắn phải cẩn thận cung cung kính kính, nhưng lời hiện tại này là phát ra từ nội tâm. Hắn cảm thấy ý chí Dương Minh chân chín rộng lớn, quả là quân tử, không hề tính toán chi li chút chuyện nhỏ nhặt này.
"Được rồi." Dương Minh khoát tay, thản nhiên nói: "Ngươi đừng tưởng chuyện này có thể dễ dàng được bỏ qua."
"Vâng. Tôi biết, tất nhiên là biết. " Ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536072/chuong-1641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.