"Dương ca, tên giám đốc này có vẻ như đang nịnh nọt anh thì phải." Vương Mị cẩn thận nói.
"Haha hắn ta sợ mất việc nên mới ân cần như vậy thôi" Đối với Vương Mị, Dương Minh cũng chả có thích thú gì cho cam. Dương Minh cảm thấy Vương Mị là một cô gái nông cạn, bất quá Trương Tân đã thích cô ta thì cũng xem như là muội muội của hắn cho nên hắn không thể làm lơ cô ta được.
"Dương ca, anh thật lợi hại!" Vương Mị thở dài nói.
Dương Minh nhíu nhíu mày, lời này của Vương Mị là có ý gì? Bất quá lúc nói chuyện thì cô ta cũng không có biểu hiện gì đặc biệt cho nên Dương Minh cũng yên tâm một chút. Thật lòng Dương Minh không muốn phải ra tay với cô gái của thằng anh em tốt như Trương Tân một chút nào cả.
"Trương Tân nhà em được đi theo Dương ca thật sự là một may mắn lớn" Vương Mị nói tiếp.
"Mặc dù Trương Tân còn chút tật xấu chưa bỏ được nhưng mà tôi bảo đảm hắn là một thằng đàn ông tốt" Dương Minh hừ lạnh, trầm giọng nói: "Một khi Dương Minh này còn sống thì nhất định sẽ không để ai bắt nạt Trương Tân đâu"
"Dương ca cứ đùa" Vương Mị sửng sốt nói: "Gì mà còn sống với chả còn sống chứ? Nếu như anh chết thì bọn em cũng chết hết đó."
"Haha!" Dù sao thì Dương Minh cũng không có hứng thú giải thích chuyện tình ở Vân Nam với Vương Mị cho nên hắn cũng không nói thêm gì nữa mà cười khan hai tiếng.
Đúng lúc này thì Tam Đặc Đốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536024/chuong-1593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.