"Thú vị việc này rất thú vị!" Dương Minh thản nhiên nhìn thẳng vào mắt Kras: "Anh cảm thấy cái cảm giác này rất kích thích sao?"
"Đúng vậy, tôi nói rồi. Tôi thích cảm giác được kích thích, cho dù chỉ là cảm giác vui sướng trong tích tắc mà thôi. Nhưng mà không có chuyện gì khiến cho tôi kích thích thật sự cả." Ngừng một chút, Kras nói tiếp: "Cho nên chỉ có thể là đánh cuộc trên tính mạng của người khác thì mới có thể làm tôi hưng phấn được. Dĩ nhiên là nếu anh sợ thì có thể ra về, tôi không ép anh làm gì."
"Tôi rời đi thì bạn của tôi sẽ như thế nào?" Dương Minh bĩu môi, lời của tên Kras này quả thật là nói nhảm, hắn biết rõ lần này Dương Minh đã tới đây thì nhất định sẽ không có chuyện một mình rời đi được.
"Bọn họ sao? Rất xin lỗi, bọn họ thua mạng cho tôi nên bây giờ tôi sẽ phụ trách bọn họ." Kras thản nhiên nói tiếp: "Trừ khi là có người thay bọn họ đánh cuộc tính mạng cùng tôi thì sự việc khác đi đôi chút."
Dương Minh nghe Kras nói xong, trong lòng bắt đầu tính toán đối sách.
Dĩ nhiên là Dương Minh nắm chắc có thể giết chết đám người trong phòng này bất cứ lúc nào, chỉ là nếu như Kras có thể tự tin ngồi đây nói chuyện với Dương Minh thì chứng tỏ Trương Tân và Trương Giải Phóng đã bị hắn chuyển đi nơi khác giam giữ rồi.
Hơn nữa, nếu như Dương Minh giết đám người kia chỉ chừa một mạng của Kras để hắn nói ra chỗ giam giữ hai cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536020/chuong-1589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.