Trần Trí Nghiệp cũng chẳng còn lòng dạ nào muốn hò hét ngưu bức nữa, hai chân bắt chéo đã buông xuống từ lâu, đứng dậy, di chuyển loạn xạ bên trong phòng hội nghị, đi tới trước cửa sổ phòng họp, thông qua cái kính viễn vọng đặt trước cửa sổ, bắt đầu kiểm tra tình hình nhàm chán bên kia của khách sạn Quốc Tế Tùng Giang.
Kính viễn vọng này là được mua lúc trước, được dùng để quan sát lưu lượng khách nhân đến khách sạn Quốc Tế Tùng Giang, lúc Trần Trí Nghiệp không có việc gì sẽ đứng ở chỗ này chú ý tới dòng người ra vào khách sạn Quốc Tế Tùng Giang.
Ban đầu thì đông như trẩy hội, đến bây giờ thì vắng tanh như chùa bà đanh, biến hóa trong đó khiến trong lòng Trần Trí Nghiệp cảm thấy thỏa mãn như đã đạt đến đỉnh điểm. Đây đều là do một tay mình thúc đẩy hoàn thành được.
Một kế hoạch vừa gõ vừa đập, làm cho khách sạn Quốc Tế Tùng Giang hiện tại đã biến thành cái hình dạng này. Mỗi khi cầm lấy kính viễn vọng, thấy khách nhân của khách sạn trước mặt càng ngày càng giảm đi, Trần Trí Nghiệp có một loại rung động thỏa mãn nói không nên lời.
Nhưng mà ngày hôm nay, những gì nhìn thấy lại khiến hắn tức giận đến nỗi như muốn ăn tươi nuốt sống người khác! Bởi vì, lúc Trần Trí Nghiệp cầm lấy kính viễn vọng nhìn về phía cửa ra vào của khách sạn Quốc Tế Tùng Giang, vừa lúc từ trong cửa chính của khách sạn Quốc Tế Tùng Giang đi ra hai người, Trần Trí Nghiệp vừa nhìn xuống thấy rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535986/chuong-1555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.