Phùng Tứ Bưu cười đẹp đẽ, sau đó bắt đầu phát lực trên tay, thoáng cái nắm lại tay của Trương Đại Pháo, dùng sức nắm chặt xuống.
Trương Đại Pháo trong nháy mắt trên trán đã đổ mồ hôi lạnh, bàn tay trai tráng to lớn của mình, ngay cả Diêu Tam Pháo cũng không to bằng, Trương Đại Pháo không nghĩ tới mình lại có thể dễ dàng bị Phùng Tứ Bưu nắm chặt đến mức không còn lực hoàn thủ, trong lòng thực sự bội phục! Người này, thực sự là có thực lực.
- Đại ca, thật cao hứng khi được biết anh, em nghe tam ca nói, anh cũng là một người coi trong nghĩa khí.
Phùng Tứ Bưu đối với dò xét lúc trước của Trương Đại Pháo không hề để ý chút nào, sau khi phát lực trên tay, thì thả ra, cũng không có từng bước ép sát.
- Lúc trước đã đắc tội nhiều, tứ đệ đúng là người có công phu thực sự!
Trương Đại Pháo lại nói một cách khâm phục.
- Ha hả, chỉ là lăn lộn kiếm ăn thôi.
Phùng Tứ Bưu cười cười:
- Đúng rồi, nghe tam ca nói, muốn em đi thu nhập một người nào là võ lâm cao thủ hả? Chuyện gì xảy ra vậy?
Chủ quán cũng là một người tỉ mỉ, lúc trước cũng thấy được Trương Đại Pháo và Phùng Tứ Bưu đọ sức, cho nên bây giờ cũng biết, Phùng Tứ Bưu đích thực là một người có bản lĩnh.
- Là như vậy…
Chủ quán đem sự tình" gây rối" trong quán lúc trước của Dương Minh nói lại một lần, đương nhiên, đối với chuyện lừa bịp tống tiền của mình lúc trước thì không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535976/chuong-1545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.