"Ha ha, đúng vậy, ông là chú ruột của tôi, vì vậy tôi mới giả thiết như vậy thôi." Tùy Quang Khải cười cười: "Chú hai, chúng ta có thân phận là chú cháu, nên tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm hình sự của ông, nhưng mấy năm nay ông kiếm được bao nhiêu thì bây giờ nôn hết ra cho tôi…"
"Tao …Tao kiếm được cái gì. Quang Khải, mày đừng có nói linh tinh." Tùy Dược Dân nghe thấy hắn dòi mình phải nôn hết số tiền mình kiếm được trong mấy năm ra thì rất là đau lòng, việc này so với việc đẩy mình vào địa ngục còn tàn nhẫn hơn.
"Ài." Tùy Quang Khải làm ra vẻ khó khăn thời dài nói: "Chú hai, như vậy đi, coi như là tôi nể mặt người cha quá cố của tôi cũng là đại ca của chú, tôi để cho chú một con đường, nếu chú lựa chọn thì chúng ta còn là chú cháu, tôi cũng không truy cứu trách nhiệm của chú nữa, nếu không thì cũng không có cách nào khác, chúng ta đành phải giải quyết theo pháp luật thôi."
"Giải quyết theo pháp luật? Cái này có ý gì?" Tùy Dược Dân cuống lên: "Quang Hộ, hai con đường mà mày đưa ra, tao còn có cách lựa chọn sao?"
"Ha ha, chú hai, chú là người thông minh, nên chọn con đường nào, chắc chú phải rõ rang chứ?" Vẻ mặt Tùy Quang Khải không chút cảm tình nào cười lạnh nói.
"Được rồi, coi như mày giỏi, tao chọn con đường thứ nhất." Tùy Dược Dân nói.
"Được, chọn con đường thứ nhất, cuối cùng chú cũng chọn đúng rồi." Tùy Quang Khải nói: "Chú hai, trước đây chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535968/chuong-1537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.