"Đúng là lời nói thừa, chúng ta đều chưa ăn gì, lại ở đây làm cái vận động cao độ như vậy, có thế không đói sao?" Dương Minh cười khổ nói.
"Hay là đi ra ngoài ăn đêm." Kinh Tiểu Lộ kiến nghị: "Lần này chắc là không gặp phải bọn người đến gây sự chứ?"
"Được, anh cũng đang đói đây, để anh gọi điện cho Tất Hải xem bọn họ đã xong chưa?" Dương Minh cười nói: "Lâu như vậy, chắc là cũng xong rồi nhỉ.
Dương Minh nói xong liền cầm lấy điện thoại ở trên đầu giường bấm số phòng của Tất Hải.
Tất Hải và Cát Hân Dao đang tiến hành kịch chiến lần 2, đột nhiên chuông điện thoại lại reo lên làm giật mình: "Điện thoại sao lại kêu lên nữa vậy?"
"Kệ nó đi." Cát Hân Dao đang sướng dở, hơi đâu mà để ý đến ai gọi điện đến.
"Không phải là Dương ca gọi đến chứ? Hay là, anh cứ nghe đã nhỉ?" Tất Hải lo lắng hỏi.
"Không thể nào, lúc nãy đi đến phòng của Dương ca, anh cũng không phải là không nghe thấy Dương ca và Tiểu Lộ đang làm chuyện gì chứ, làm sao có thể là họ gọi được chứ?" Cát Hân Dao phủ định nói.
"Cũng đúng." Tất Hải gật gật đầu, không nghe điện thoại nữa mà tiếp tục cùng Cát Hân Dao chiến đấu.
"Không có ai nghe." Dương Minh cau mày nghi ngờ nói: "Hay là bọn họ đã đi ra ngoài rồi?"
"Ai mà biết được chứ?" Kinh Tiểu Lộ nói: "Hay là gọi vào di động thử xem sao?"
"Cũng được." Dương Minh dập điện thoại đi, lấy di động ra bấm số của Tất Hải.
Nhưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535963/chuong-1532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.