"Không phải, một khu nghỉ dưỡng tên là Tiên Nhân ở gần thị xã Cát Đốn." Trương Khai Viễn không biết làm sao mà Đức ca lại biết Thành phố Tùng Giang, lúc trước khi mình về quê, hình như lúc nói chuyện với ông ta thì chỉ nhắc đến Thành phố Tùng Giang có một lần thôi mà, trí nhớ của Đức ca tốt thật. Chuyện chỉ nói một lần mà đã nhớ rồi.
"Ờ, vậy thì không có vấn đề gì rồi." Đức ca sau khi biết không phải ở Tùng Giang liền thở phào.
Hắn không muốn quay lại Tùng Giang, vì hắn biết rất rõ tình hình và thế lực ở đó, nên không muốn trước khi đại sự chưa thành lại xảy ra vấn đề gì ngoài ý muốn.
"Địa chỉ khu nghỉ dưỡng này là số XXX đường YYY, anh bây giờ đi luôn à?" Trương Khai Viễn hỏi.
"Ừ, cậu ở đó chờ tôi, tôi mang người đi luôn đây, sau khi đến nơi tôi sẽ gọi điện cho cậu." Đức ca nói.
"Ok! Đức ca, vậy tôi ở đây chờ anh." Trương Khai Viễn cũng không ngờ Đức ca lại vui vẻ đồng ý vì mình mà ra mặt như vậy, không nhịn được mà muốn vỗ tay ăn mừng.
"Anh đến thì gọi điện, em sẽ ra đón ngay."
"Được, cứ như vậy đi."
Đức ca là người rất biết tính toán, nếu trong tình huống mà không đủ sức hạ gục đối phương thì hắn sẽ không dại gì mà đi trêu chọc vào một địch thủ lợi hại, nhưng chuyện mà hôm nay Trương Khai Viễn nhờ mình thì lại không phải to tát gì, Đức ca sau khi suy nghĩ một lát, chỉ là một thằng công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535947/chuong-1516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.