Theo lý mà nói, Dương Minh cũng được coi như là một người có tiếng tăm của ĐH Công NghiệpTùng Giang, Lý Bác Lượng không có lý do gì không biết Dương Minh. Nhưng Lý Bác Lượng cũng là người bận rộn, hơn nữa tự cho mình thanh cao, đối với những người năng khiếu nghệ thuật xuất sắc đều không muốn ngó tới, cảm thấy những người có năng khiếu này thật sự không có chỗ lợi gì, tương lai cũng không thể ăn thay cơm, chỉ có thực học của mình mới là cái để lúc sau ra đường mưu sinh.
Hơn nữa, hắn cũng hoàn toàn không nghĩ tới người có thể lái được chiếc BMW đến trường là một học sinh của trường! Hơn nữa chiếc xe Dương Minh này bình thường cũng không xuất hiện ở học viện máy tính này, cho nên Lý Bác Lượng sẽ không nhận ra người trên xe là Dương Minh.
Đến nỗi lúc trước có một lần Lý Bác Lượng gặp mặt thuyết phục Dương Minh cùng Chu Giai Giai gia nhập hiệp hội toán cơ, cũng đã sớm quên, hắn cũng không nhớ đến tướng mạo của một nam sinh. Huống chi, lúc trước Lý Bác Lượng tập trung chú ý trên người Chu Giai Giai, làm sao mà có tâm tư nhìn Dương Minh?
"Làm sao vậy? Bác lượng?" Tưởng Nãi Cương nhìn thấy mới vừa rồi còn đang cùng mình vừa nói vừa cười, đột nhiên cả người Lý Bác Lượng run rẩy trắng bệch, có chút quan tâm: "Cậu không được khỏe trong người ah?"
(về Lý Bác Lượng cùng Tương Nãi Cương, Kiến Tiền Văn, Lý Bác Lượng là hội trưởng hiệp hội máy tính. Tương Nãi Cương cùng phòng với Lý Bác Lượng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535882/chuong-1451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.