Trong lòng Dương Minh khẽ rùng mình một cái nhưng rất nhanh phán đoán. Khi trước hắn đã dùng dị năng kiểm tra qua trên thuyền, ngoài trừ Trần Mộng Nghiên và Victoria thì không còn ai khác! Vì vậy người tập kích hắn chắc chắn là Victoria! Đối mặt với công kích nhanh nhẹn kia, hắn uốn người sang một bên tiện tay ra đòn hóa giải.
"A!" Victoria la khẽ một tiếng, không ngờ thân thủ người tới lại cao cường đến thế, dễ dàng tránh được đồng thời bắt được cổ tay của nàng!
"Victoria, là tôi!"
"Anh." Nghe thanh âm quen thuộc nhưng thấy một gã đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi, Victoria đang kinh ngạc thì Trần Mộng Nghiên lại vui mừng kêu lên: "Dương Minh, là anh!"
Nói xong trực tiếp lao tới nhào vào lòng gã trung niên. Dương Minh cũng thuận thế ôm sát nàng nhưng có chút kỳ quái hỏi: "Mộng Nghiên, sao em có thể nhận ra anh nhanh vậy?"
"Giọng nói, ánh mắt của anh… Còn có mùi đàn ông đặc biệt từ người anh nữa. Anh vừa xuất hiện là em nhận ra ngay." Trần Mộng Nghiên không chút do dự nói.
"Ồ, dễ dàng nhìn thấu như vậy sao? Xem ra thuật dịch dung không có hiệu quả trước em." Dương Minh cười khổ vuốt mũi, tiện tay vuốt mặt khôi phục chân diện. Victoria đứng ở một bên nhìn không chớp mắt nhưng cũng không nhận ra hắn đã làm thế nào.
Dương Minh không thể không khâm phục trực cảm nhạy bén của phụ nữ, hắn tin dị năng của mình kín như áo trời không thấy vết chỉ khâu, vậy mà Trần Mộng Nghiên dễ dàng nhận ra.
Mà lúc này Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535865/chuong-1434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.