Vương Tung Sơn bị đưa tới trước mặt Keweitan, đây là lần đầu tiên Vương Tung Sơn bị người khác vũ nhục như thế, nhưng mà không có biện pháp, tài không bằng người, do dù lão có phẫn nộ, cũng không làm gì được.
Chỗ dựa của đối phương thực sự cường đại, khiến Vương Tung Sơn mất đi ý niệm chống cự trong đầu. Bởi vì Vương Tung Sơn hiểu rằng mình nhất định không phải đối thủ của hắn.
"Vương Tung Sơn, thật không ngờ a, ta cũng đã truyền tin ra ngoài, vậy mà lão còn dám một mình tới đây, lá gan cũng không nhỏ nhỉ?" Keweitan cười lạnh nhìn Vương Tung Sơn.
"Hừ, Keweitan có lời gì cứ việc nói thẳng ra, không cần nói mấy thứ này làm gì." Giờ phút này tâm tình giờ phút này Vương Tung Sơn đã hoàn toàn bình tĩnh lại, nếu không chạy trốn được, như vậy chỉ có thể nghĩ tới chuyện khác: "Ta thừa nhận, lần này chỗ dựa của gia tộc Lancer các ngươi rất cường đại, ta không phải đối thủ của hắn, thậm chí không một ai trong gia tộc ta có thể làm đối thủ của hắn!"
Vương Tung Sơn vô cùng thẳng thắn, tài không bằng người, chi bằng cứ đơn giản thẳng thắn thừa nhận.
"Xem ra lão cũng hiểu lý lẽ đấy!" Keweitan nghe xong Vương Tung Sơn chịu kém thế, trong lòng rất kích động: "Ha ha ha ha, Vương Tung Sơn lão không ngờ cũng có ngày hôm nay phải không? Trở thành tù nhân của ta, rất sảng khoái đúng không?"
Cũng khó trách Keweitan lại chút đắc ý quên mình như vậy, đây cũng không phải là chuyện bình thường, lúc trước gia tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535838/chuong-1407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.