- Thành toàn?
Vương Nhược Thủy hừ lạnh một tiếng, nói:
- Cháu gái của tôi sớm đã có hôn ước rồi, cậu từ bỏ ý định đó đi! Hơn nữa tôi không thích cậu!
- Không thích sao.
Trong mắt Gould xẹt qua một tia tàn khốc, từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng bị người kinh thường như thế, Vương Nhược Thủy lại không hề để mình trong mắt như thế.
- Không cần vọng tưởng nữa, cho dù Tiểu Điệp lần này không có đính hôn, cũng quyết không gả cho cậu.
Vương Nhược Thủy nhàn nhạt vô tình đánh vào lòng tự trọng cửa Gould:
- Chỉ là gia tôc hắc đạo sở hữu một trấn Gaara nhỏ nhoi, không là gì cả.
- Ngươi ngươi ngươi.
Gould nghe xong Vương Nhược Thủy nói, thần sắc trở nên dữ tợn, ánh mắt đỏ hồng ngẩng đầu lên, hung ác nhìn chằm chằm Vương Nhược Thủy, nói:
- Hừ, rất tốt, rất tốt! Đã như vậy, vậy hôm nay tôi cũng không cần nói thêm gì nữa! Vương Nhược Thủy, hy vọng ngươi không nên hối hận vì câu nói ngày hôm nay!
- Hối hận? Cậu đang uy hiếp tôi sao?
Vương Nhược Thủy cũng không có để lời này vào trong lòng.
- Phải hay không, đó là trong lòng ngươi tự nghĩ.
Gould nghiến răng nghiến lợi nói:
- Đã tới nước này, ta cũng không sợ vạch mặt với các ngươi! Từ nay về sau, gia tộc Douglas cùng với gia tộc Hồ Điệp thế bất lưỡng lập!
Vương Tung Sơn nhìn cục diện hết sức căng thẳng này, bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra hôm nay bởi vì Vương Nhược Thủy nhúng tay vào, gia tộc Hồ Điệp cùng gia tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535793/chuong-1362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.