"Em nói cái này à?" Đổng Quân nghe xong cười nói: "Giấy phép ở Tĩnh Sơn còn ít, không giống như Tùng Giang chúng ta, mấy cái bảng số ở Tùng Giang như B8888 chỉ có vài cái thôi, đều bị những ông chủ dùng quan hệ lấy mất hết rồi, còn ở Tĩnh Sơn thì ít hơn, làm bảng số cũng dễ hơn"
"Thì ra là vậy" Dương Minh nghe xong gật đầu: "Em còn tưởng su huynh không thèm để ý mấy cái này chứ"
"Số đại cát mà" Đổng Quân cười nói: "Nhưng mà sư đệ, bảng số xe của em mới là độc đáo, bảng số duy nhất tại Tùng Giang cũng làm cho em nữa, sư huynh rất là bội phục"
"Nhờ bạn làm giùm thôi" Dương Minh nói: "Của anh cũng đâu có kém, E33333 mà"
Nói tào lao vài câu xong, xe cũng đã bắt đầu đi vào đường cao tốc, Dương Minh cũng không muốn nói nhiều nữa, nhắm mắt lại, Đổng Quân nhìn thấy Dương Minh muốn nghỉ ngơi, vì thế cũng ngậm miệng lại.
Đường cao tốc Đông - Tùng vừa được sửa xong, xe cũng có thể chạy vào rồi, cho nên chỉ cần một tiếng mà thôi.
Đưa Dương Minh và Phương Thiên đến cửa ra vào, Đổng Quân cũng chào tạm biệt.
Lúc đầu còn muốn tranh thủ đi thăm Tôn Khiết một lần, nhưng mà lịch bay rất kín, mấy bây tuy rằng một tiếng nữa mới cất cánh, nưng mà cần phải đến sớm một chút, không nên làm lỡ thời gian.
Nhưng mà Dương Minh cũng gọi điện cho Tôn Khiết, nói cho nàng biết mình cần ra ngoài, bây giờ đang ở sân bay quốc tế Đông Hải, chỉ là thời gian hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535749/chuong-1318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.