Thân thích thì phải gần hơn bạn gái chứ? Tại sao lại không thể chiếu cố một chút? Vương Hiểu Nhiễm tràn ngập oán hận về Dương Minh, nhưng mà không có biện pháp biểu đạt ra, dù sao thì nàng cũng chỉ mới quen biết Vu Trì vài ngày.
Vương Hiểu Nhiễm quả thật là đã nghĩ quá nhiều, chính bản thân cô ta cũng đang tràn ngập nguy cơ, có thể ở lại công ty hay không cũng còn chưa biết, còn muốn được thăng chức, đúng là không biết tự lượng sức.
"Sau đây xin mời phó tổng giám đốc thường vụ Kinh Tiểu Lộ nói vài câu" Hầu Chấn Hám chuyển micro qua trước mặt Kinh Tiểu Lộ, lúc này Kinh Tiểu Lộ đã hồi phục từ trong kinh ngạc rồi, nhưng mà kêu nàng nói chuyện thì có vẻ.
Nàng ta không hề có một sự chuẩn bị trước nào cả, cái này không phải là nằm ngoài khả năng của nàng sao? Nhưng mà Hầu Chấn Hám đã nói ra rồi, Kinh Tiểu Lộ cũng không thể nào thay đổi được, đành phải cầm lấy micro, cố gắng giữa bình tĩnh lại, mở miệng nói: "Dương chủ tịch tôn kính, Hầu tổng, Bạo tổng, cùng cái vị đồng sự, cảm ơn ban giám đốc tập đoàn giải trí Danh Dương đã tin tưởng tôi, bổ nhiệm tôi làm phó tổng giám đốc thường vụ của tập đoàn giải trí Danh Dương"
"Đối với tôi mà nói, đây là một sự khiêu chiến, cũng là một trách nhiệm, tôi cảm thấy rằng tôi rất vinh hạnh khi có cơ hội có thể đóng góp công lao cho tập đoàn. Nhận được sự tin tưởng của mọi người, làm cho tôi cảm thấy may mắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535717/chuong-1286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.