Cái này không phải là một ý kiến hay, mình cần phải bóp chết nó, vì thế Từ Khiêm liền nói: "Cậu là võ, Lâm Chỉ Vận là văn, hai người làm sao có thể biểu diễn với nhau? Chỉ đùa một chút thôi, hai người cùng biểu diễn, mọi người sẽ không đồng ý đâu, mọi người chờ xem võ công của cậu mà!"
Dương Minh cười cười, không trả lời, trong lòng cũng đã xác định cái tên này có chủ ý với Lâm Chỉ Vận rồi, chỉ là tên này tương đối khôn, tiến hành mọi chuyện theo chất lượng thôi.
"Đúng rồi, Dương Minh, bạn gái Trần Mộng Nghiên của cậu cũng là cán bộ của hội sinh viên, nàng ta là phó chủ tịch của ban quản trị kinh doanh mà, tại sao lại không tham gia biểu diễn trong lễ nghệ thuật vậy? Cậu khuyên nàng ta vài câu đi, tuy rằng nàng ta bận rộn nhiều chuyện, nhưng mà cũng nên tham gia các hoạt động tập thể của trường cứ, nếu không tham gia thì làm sao có tác dụng làm gương chứ?" Từ Khiêm làm ra vẻ lơ đãng nhớ đến chuyện này.
Nhưng mà, hắn ta quả thật là cố ý, hắn nhắc đến Trần Mộng Nghiên, mục đích rất đơn giản, chính là muốn cảnh báo cho Lâm Chỉ Vận biết, Dương Minh là người đã có bạn gái rồi, ngàn vạn lần đừng nên gần gủi với hắn quá. Và cái này cũng cảnh cáo Dương Minh, để cho hắn biết rõ hắn đã có quan hệ với Trần Mộng Nghiên rồi, đừng ở đây trêu hoa ghẹo nguyệt nữa, nếu không thì mình sẽ nói cho Trần Mộng Nghiên biết.
Dương Minh không ngu, nghe Từ Khiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535701/chuong-1270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.