Trương Kim Oa cũng muốn hỏi Dương Minh một chút, xem rốt cục là có phải đang đùa không, nhưng mà Điền Long đang nhìn ở phía sau, hắn cũng không dám biểu hiện thân thiết với Dương Minh được, rơi vào đường cùng, đành phải làm ra vẻ không quen biết Dương Minh, kéo Dương Minh vào trong bãi phế liệu. Nhưng mà, sau khi vào trong, Trương Kim Oa nhìn thấy Điền Long không có đi theo, lúc này mới mở miệng hỏi: "Dương tiên sinh, đây là." Dương Minh cũng thay đổi biểu tình vô cảm khi nãy, trừng mắt nhìn Trương Kim Oa, sau đó mỉm cười, nhưng mà chỉ diễn ra trong tích tắc, sau đó Dương Minh lại khôi phục lại vẻ vô cảm nãy giờ. Trương Kim Oa sửng sốt, lập tức hiểu được ý của Dương Minh, Dương Minh muốn để hắn yên tâm, nghĩ đến đây, Trương Kim Oa liền yên tâm lại, mặc dù không biết Dương Minh muốn gì, nhưng mà nghĩ rằng đây là một phần trong kế hoạch. Thấy phía trước có người, Trương Kim Oa lập tức khôi phục lại vẻ lạnh lùng, mang theo Dương Minh đến chổ giam giữ người của Tôn gia, rồi nói với thủ hạ: "Mở cửa ra!" "Vâng!" Người thủ hạ kia đáp một tiếng, rồi tìm chìa khóa mở cửa phòng. Tôn Hồng Quân đang buồn bực vì những lời nói của Điền Long ngày hôm qua, ngay cả Tôn Khiết cũng đang bất đắc dĩ, ngày hôm qua vừa để cho cha có tâm tình tốt một chút, thì Điền Long đến tạt cho một gáo nước lạnh, làm cho Tôn Hồng Quân vừa mới vui vẻ được một chút liền u buồn trở lại. "Tiểu Khiết, con nghĩ Điền Long nói, hắn muốn bắt Dương Minh, có khả năng không?" Tôn Hồng Quân hỏi. "Cha, cha đừng nghĩ nhiều như vậy, Dương Minh làm sao mà dễ dàng bị bắt chứ?" Điền Long cũng biết được Dương Minh không có khả năng bị Điền Long bắt dễ dàng như vậy. "Haizzz, thế sự khó liệu, tuy rằng thái độ làm người của Dương Minh rất thông minh, làm việc cũng rất thỏa đáng, nhưng mà gừng càng già càng cay, nó làm sao mà là đối thủ của Điền Long chứ?" Tôn Hồng Quân thở dài nói: "Lúc đầu cha cũng cho rằng, Dương Minh có thể đến cứu chúng ta, nhưng mà hôm qua nghe Điền Long nói xong, cái khả năng này không tính là lớn nữa!" Tôn Khiết cũng thông minh, thoáng cái đã nghe ra ý của cha rồi: "ý của cha là, mục tiêu đối phó tiếp theo của Điền Long, chính là Dương Minh?" "Loại người như Điền Long, bây giờ đã bộc lộ dã tâm của hắn ra, thì hắn sẽ không cho phép bất kỳ kẻ nào phá hư kế hoạch của hắn!' Tôn Hồng Quân gật đầu nói: "Bây giờ, Dương Minh là đối thủ của h8an1, hắn không có khả năng để cho mối nguy hiểm này tồn tại được, nhất định sẽ tiên hạ thủ vi cường!" "Đúng vậy, nếu như lời nói của chúng ta ngày hôm qua mà không bị Điền Long nghe được thì tốt rồi." Tôn Khiết cũng cho rằng Điền Long ra tay với Dương Minh cũng chỉ vì lời nói của mình ngày hôm qua mà thôi, nếu như mà Điền Long không nghe, thì có thể là sẽ không nghĩ đến! "Đều là do tôi lắm mồm." Trong lòng Tôn Tam cũng khó chịu, bởi vì ngày hôm qua ông ta muốn khuyên nhủ Tôn Hồng Quân, cho nên mới tùy tiện nhắc đến Dương Minh, không ngờ rằng lại để cho Điền Long cảnh giác, muốn đi đối phó với Dương Minh, ông ta sẽ thành tội đồ thôi. "Chú Tam, cái này cũng không thể trách chú." Tôn Khiết lắc đầu, nhưng trong lòng lại kỳ vọng rằng Dương Minh không thể dễ dàng bị Điền Long đối phó như vậy, nếu như dễ dàng bị Điền Long xử lý, vậy thì cũng không thể làm người đàn ông của Tôn Khiết được, căn bản là không thể thay đổi cái nhìn của nàng về hắn. Tôn Khiết nghĩ như vậy, thật ra trong lòng cũng kỳ vọng vào Dương Minh, muốn Tôn Khiết nói rằng không có tình cảm với Dương Minh, đó là không có khả năng, nhưng Tôn Khiết là một người có lý trí, cho đến giờ cũng chưa cho Dương Minh một câu trả lời thuyết phục, cũng bởi vì Tôn Khiết còn chưa xác định được, Dương Minh có phải là người đàn ông có đủ năng lực bảo vệ mình suốt đời hay không. Trước đây, nàng đã một lần đưa ra lựa chọn sai lầm rồi, Tôn Khiết bây giờ đương nhiên là cẩn thận hơn, ngoài ra theo sự lớn dần của thời gian, suy nghĩ cũng thành thục hơn trước đây rất nhiều. Cho nên, người đang ông lý tưởng trong suy nghĩ của nàng là phải có đủ năng lực, ít nhất là phải mạnh hơn nàng! Nếu như Dương Minh dễ dàng bị Điền Long bắt được, vậy thì cũng chẳng có gì hay ho cả. Chỉ là, cả nhà Tôn gia không ngờ rằng, Điền Long đối phó với Dương Minh, không phải bởi vì mấy câu nói của bọn họ, mà là đã có âm mưu ngay từ đầu rồi! Có thể nói là không liên quan gì đến Tôn gia cả! Cho dù Dương Minh không có quan hệ với Tôn gia, thì ông chủ phía sau đã yêu cầu, Điền Long cũng sẽ nổ lực đối phó với Dương Minh. Bên ngoài truyền đến tiếng mở chìa khóa, lúc này, người của Tôn gia cũng thông minh hơn, ngậm miệng lại ngay lập tức, bọn họ không muốn để cho Điền Long nghe thấy cái gì nữa. "Đi vào đi!" Trước mặt người ngoài, Trương Kim Oa cũng đành phải biểu hiện cường thế một chút, không thể để cho người ngoài nhìn ra hắn có quan hệ với Dương Minh được, bao gồm cả người của Tôn gia cũng không thể! Tuy rằng người của Tôn gia bị bắt chung với Dương Minh, nhưng mà bí mật mà nhiều người biết thì khó giữ, ai mà biết đến lúc đó sẽ có người lỡ lời hay không? Cửa mở ra, người của Tôn gia cho rằng là Điền Long đến, muốn nói những lời khó nghe, nhưng mà, không ngờ rằng người bị áp giải vào là Dương Minh! "Dương Minh?" Tôn Khiết trừng to mắt, không thể tin được tình cảnh này, Dương Minh cũng quá tồi sao? Tối qua vừa nhắc đến hắn, sáng hôm nay liền bị Điền Long bắt đến? Cho dù không đấu lại Điền Long, thì cũng nên kiên trì một chút thời gian chứ? Sao có thể trực tiếp bị bắt đến đây? Nghĩ đến đây, Tôn Khiết liền thất vọng, Dương Minh vẫn còn chênh lệch khá xa so với người đàn ông trong lòng của mình. Ít nhất, nếu Dương Minh có thể kiên trì lâu một chút, thì Tôn Khiết cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận, ngay cả nàng, cha và chú Tam cũng bị bắt, thì Dương Minh bị Điền Long cũng không phải là nói hắn không có năng lực, chỉ có thể trách Điền Long quá gian xảo thôi. Nhưng mà bị bắt trong nháy mắt, như vậy thì lại có ý nghĩa khác. Tôn Hồng Quân và Tôn Tam thật ra lại không nghĩ nhiều như Tôn Khiết, nhưng mà thất vọng là khó tránh khỏi. Chỉ là bọn họ không phải thất vọng vì Dương Minh bị bắt, mà là thất vọng vì không thể được cứu ra ngoài. Dương Minh cười khổ, không nói thêm gì, tai vách mạch rừng, đạo lý này hắn cũng hiểu rõ. "Tiểu Khiết, chú Tam, chú Tôn, mọi người vẫn khỏe chứ?" Dương Minh lúc này chỉ có thể khách sáo nói chuyện. Tôn Khiết không nói gì, nàng ta chỉ cảm thấy thất vọng về Dương Minh mà thôi, trong ấn tượng của nàng, Dương Minh không phải yếu đuối như vậy, nhưng sự thật xảy ra trước mắt, Tôn Khiết bắt buộc phải tin tưởng. Cho nên, nàng thất vọng là một chuyện rất đương nhiên, cảm tình trong lòng dành cho Dương Minh cũng bắt đầu lại một lần nữa, không còn cảm xúc gì cả. cũng không biết nên quyết định thế nào. Đây là sự khác biệt của người con gái có lý trí và người con gái bình thường, nhưng mà cũng không thể trách Tôn Khiết quá nhỏ nhen, chỉ địa vị của nàng, cùng với tính cách của nàng tạo thành thôi. "Vẫn tốt." Tôn Hồng Quân cười khổ: "không ngờ rằng ngày hôm qua tùy tiện nhắc đến con có vài câu, mà lại liên lụy đến con" "Tùy tiện nhắc mấy câu? Có ý gì?" Dương Minh ngạc nhiên, bị mấy câu nói của Tôn Hồng Quân làm cho khó hiểu. Tôn Tam cũng bất đắc dĩ đem chuyện ngày hôm qua kể lại cho Dương Minh nghe một lần, trong lòng Dương Minh càng thêm ngạc nhiên, cái này và chuyện mình bị bắt có liên quan đíu gì? Nhưng mà hắn không thể nói sự thật ra cho người của Tôn gia biết! Bởi vì Điền Long sẽ đến ngay lúc này! không thể nói nhiều để rồi thất bại được! Cho nên, hắn chỉ có thể nhẫn nhịn lại, nhất định phảu lừa luôn cả người của Tôn gia, để cho bọn họ không nói bậy trong lúc mấu chốt. Dương Minh đang suy nghĩ, thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng mở cửa bên ngoài, hắn biết, là Điền Long đến. Với tính cách của Điền Long, sau khi bắt được mình, thả vào cùng một chổ với người của Tôn gia, sẽ đến để xỉ nhục mình, thỏa mãn sự tự đại trong lòng. Cho nên, sau khi Dương Minh nắm được điểm này, cũng không lo lắng gì! Lúc bị Điền Long bắt, còn thuận theo, không chút phản kháng! Nói cách khác, chỉ cần Điền Long không có ở đây, thì Trương Kim Oa trông coi ở đây cũng là người của mình, Dương Minh có khả năng kêu hắn thả mình ra bất cứ lúc nào, chỉ cần có tự do, thì sẽ bàn bạc kỹ hơn. Cửa phòng lại được mở ra, lần này người vào quả nhiên là Điền Long, tiếng cười tự đại của Điền Long, Dương Minh chỉ cần thoáng nghe là có thể nhận ra, không cần phải ngẩng đầu lên. "Tôn tổng, lúc này, ông còn kỳ vọng gì không? không phải ông muốn tìm Dương Minh sao? Tôi mang Dương Minh đến cho ông đấy!" Điền Long chỉ vào Dương Minh, cười phá lên. Sắc mặt của Tôn Hồng Quân thay đổi, nhưng mà ông ta biết, Điền Long đến đây là để xỉ nhục mình, cho nên Tôn Hồng Quân cũng không muốn nổi giận với ông ta, chỉ hừ một tiếng, rồi quay mặt đi. Ông ta không có suy nghĩ như Tôn Khiết, chỉ là ngày hôm qua cùng Tôn Tam nhắc đến Dương Minh, làm hại Dương Minh, cho nên trong lòng cũng cảm thấy hổ thẹn. Điền Long thấy Tôn Hồng Quân không nói gì, cũng hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Dương Minh: "Tiểu tử, mày không phải rất thông minh sao? Còn biết mua chuộc người bên cạnh tao, dùng người bên cạnh tao để ra tay, nhưng mà, cũng thành tù nhân đấy thôi!" Dương Minh lạnh lùng nhìn Điền Long, nói: "Đừng tưởng rằng luyện thành Kim Chung Tráo là vô địch thiên hạ!" "Thế nào? Đố kị à?" Ngày hôm nay Điền Long quả thật rất vui! Tự nhiên có thể bắt được Dương Minh, vậy thì, ông ta có thể ăn nói với ông chủ phía sau rồi, cũng có được sự duy trì mạnh mẽ của ông chủ phía sau, vậy tất cả đều không còn là vấn đề! "Đố kị? Vì sao phải đố kị?" Dương Minh nhàn nhạt nói: "Đố kị vì ông đã luyện được Kim Chung Tráo?" "Mày." Điền Long không ngờ rằng, Dương Minh vừa rồi còn ngoan ngoãn vô cùng, lại trở nên nhanh mồm nhanh miệng như vậy. Nhưng mà, Điền Long lại nghĩ rằng, Dương Minh nhất định là không còn biện pháp nào, ngồi ở đây chọc giận mình cho thỏa mãn tâm lý. Nghĩ đến đây, Điền Long cũng không nổi giận, cười dài nhìn Dương Minh, lịa nhìn Tôn Hồng Quân và Tôn Khiết, mới nói: "Tôn tổng, có phải là ông nghe không hiểu gì không?" Tôn Hồng Quân hừ lạnh một tiếng, không đáp Dương Minh, quả thật, ông nghe mà không hiểu Điền Long nói gì cả, cũng không biết Dương Minh và Điền Long rốt cục đang nói gì, cái gì mà Kim Chung Tráo, là cái gì vậy? "Tôn tổng, ông thật ra đã tìm một thằng con rể rất tốt!" Điền Long tấm tắc khne: "Nhưng mà, sinh ra không đúng thời! Nó tự nhận là thông minh, mua chuộc người bên tôi, cái tên Vương Bình Nhâm đó, thật không ngờ, Vương Bình Nhâm này lại có thể bị mua chuộc. Nhưng mà không sao, trên người của tôi, có một bí mật, đó là lúc trước tôi đã luyện thành Kim Chung Tráo của Thiếu Lâm Tự! Hahahaha. ông nghĩ xem nó có thể làm gì tôi? Chỉ có thể trách là nó đã gặp phải đối thủ là tôi thôi." Nói đến đây, Điền Long không nhịn được phá lên cười điên cuồng. Sắc mặt của Tôn Khiết hơi đổi, xem ra mình, là nàng đã trách lầm Dương Minh rồi, Dương Minh không phải là loại ngu ngốc, mà vẫn tìm cách cứu bọn họ, p chỉ thiếu một chút nữa là thành công, nhưng không ngờ rằng Điền Long đã tu luyện cái Kim Chung Tráo gì đó! Tuy rằng Tôn Khiết không biết Kim Chung Tráo sau khi tu luyện xong có bao nhiêu lợi hại, nhưng mà có xem mấy cái phim kiếm hiệp này nọ, cũng có biết người luyện qua Kim Chung Tráo và Thiết Bố Sam đều là đao thương bất nhập, Dương Minh rõ ràng không phải là đối thủ rồi. Nghĩ đến đây, Tôn Khiết liền có chút áy náy, lúc Dương Minh vào, mình đã không thèm để ý đến hắn. hắn. có giận mình không? Trong thời khắc nguy hiểm như vậy, mà còn nghĩ đến mấy cái này. cũng chỉ có một mình Tôn Khiết mà thôi. xét cho cùng, Tôn Khiết cũng chỉ là một cô gái, trong thời khắc nguy hiểm cũng nghĩ đến người yêu có tha thứ cho mình hay không, chứ không phải là cái khác. "Đúng vậy, chỉ có thể trách ông đã chọn tôi làm đối thủ." Dương Minh tiếp lời Điền Long. "Mày cũng tự hiểu lấy mình đấy. ơ? Có ý gì?" Điền Long không ngu, lập tức nhận ra chổ không thích hợp trong lời nói của Dương Minh, hình như là đang nói ngược thì phải? Nhưng mà, trong lúc ông ta không hiểu, thì Dương Minh đã động, chỉ thấy thân thể của Dương Minh bay lên không, đá thẳng vào đầu của Điền Long, Điền Long sợ hãi nhảy dựng lên, không ngờ rằng Dương Minh lúc này còn muốn tấn công mình! Trước đó, ông ta dùng da bò buột tay của Dương Minh lại, bởi vì da bò là cái loại co dãn tốt, buột tay của một người lại, nếu không tháo, thì căn bản là không thể vùng vẫy thoát được, chỉ có thể dùng vật bén nhọn cắt đứt thôi, cho nên Điền Long cũng không sợ người của Tôn gia tháo nó ra, vì thế lúc này cũng không hề đề phòng Dương Minh! không ngờ rằng hai tay của Dương Minh tuy rằng vẫn bị buột, mà còn có thể nhảy lên đá mình, nhất thời cả kinh! Nhưng mà, Điền Long tốt xấu gì cũng là cao thủ võ công, trên người có tuyệt học, thoáng một cái liền có phản ứng! Vội vàng vận công, tuy rằng một cước này của Dương Minh không mạnh, nhưng mà ai biết được tiểu tử này có dự định gì tiếp theo không? Cho nên Điền Long không có khả năng để cho Dương Minh thực hiện được, vì thế vận dụng Kim Chung Tráo lên, không sợ một cước này của Dương Minh! Một cước của Dương Minh đá vào vai của Điền Long, chỉ cảm thấy như đá vào một tảng đá lớn vậy, cái chân của hắn bị đau không nói, mà Điền Long dường như không bị gì cả! Nhưng mà, Dương Minh hiển nhiên là còn có chuẩn bị, một cước này chỉ là mê hoặc Điền Long mà thôi! Đúng lúc này, chân trái của Dương Minh cũng đá ra, mạnh mẽ bẻ một vòng trên không trung, đá về hướng eo của Điền Long! Đây là tuyệt kĩ độc môn của Dương Minh - Dương Thị Phi Thối! Tuy rằng hơi nhục, hơn nữa tác dụng phụ cũng khá lớn, nhưng phải thừa nhận rằng, chiêu này đã nhiều lần giúp Dương Minh thoát khỏi không biết bao nhiêu nguy hiểm! Quả nhiên, Điền Long làm sao mà ngờ rằng Dương Minh lại còn có một liên hoàn cước như vậy, hơn nữa cước thứ hai còn đá vào eo của ông ta! Trên mặt nhất thời lộ ra vẻ kinh hãi, nhưng mà bây giờ muốn tránh cũng không kịp rồi! Điền Long thống khổ hừ một tiếng, ôm lấy eo của mình đau đớn tựa vào cửa, thở mạnh từng ngụm, nói không ra lời, mồ hôi hột chảy dài trên mặt, hiển nhiên là đau đớn không chịu được. Dương Minh thấy Điền Long bị đá trúng, nhất thời vui vẻ, cũng bất chấp cái tư thế ngã của mình xấu xí như thế nào, bật mạnh người dậy ngồi chồm hổm trên mặt đất! Dương Minh vô cùng khẩn trương, đây chính là cơ hội duy nhất của hắn, nếu Dương Minh không nắm giữ tốt, vậy thì sau này muốn khống chế Điền Long, khó càng thêm khó! Nhưng mà, bây giờ xem ra đã thành công rồi! Cước thứ hai của Dương Minh sở dĩ đá vào eo phải của Điền Long, cũng bởi vì ở đó chính là tráo môn của Điền Long! Những người luyện Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam, Thập Tam Thái Bảo Khổ Luyện, trên người luôn có một hai chổ không thể luyện được thứ công phu đó, và gọi là tráo môn. Sau khi luyện thành Kim Chung Tráo, toàn thân có thể gọi là đao thương bất nhập, nhưng mà chỉ có tráo môn là ngoại lệ! Nếu như bị người ta phát hiện ra tráo mộn, chỉ cần mạnh tay đánh vào, là võ công lập tức bị phế. Trong tiểu thuyết Long Phương Bảo Sai Duyến của Lương Vũ Sinh, đệ tử của Dương Mục Lao tại Trường An đùa giỡn với thiếu nữ, bị Đoạn Khắc Tà điểm huyệt cách không, điểm trúng vào tráo môn nằm ở huyệt vĩ lư, liền phế đi công phu Kim Chung Tráo trên người. Dương Minh cũng biết điều này, cho nên mới đầu hàng Điền Long, sau đó tìm tráo môn của ông ta! Với thân phận là đệ từ truyền thừa của vua sát thủ, cho dù đánh không lại quái vật như Điền Long, thì cũng không có khả năng bị Điền Long bắt! Tấn công không được, nhưng bảo vệ mình thì có thừa, Dương Minh hoàn toàn có thể chạy trốn! Nhưng mà, Dương Minh không chạy, ngược lại còn đưa tay chịu trói, cũng chỉ là muốn trong khoảng thời gian này tìm hiểu tráo môn của Điền Long nằm ở đâu! Nếu như đổi lại là người khác, sợ rằng cho dù cả đời cũng không tìm được tráo môn của Điền Long! Nhưng mà, Dương Minh thì khác, đừng quên Dương Minh lập nghiệp là dựa vào cái gì, đó chính là Dị Năng! Dương Minh dùng dị năng nhìn xuyên, cẩn thận quan sát mỗi tấc da tấc thịt trên người Điền Long! Bởi vì người luyện qua Kim Chung Tráo, thì cơ thể sẽ thay đổi, cho nên những chổ được luyện qua sẽ có kết cấu không giống như những chổ không được luyện qua. Cái công việc này tuy rằng phiền phức và rắc rối, nhưng mà, dưới sự cẩn thận của Dương Minh, rốt cục cũng phát hiện ra ở chổ giữa eo phải của Điền Long, có cơ bắp khác hẳn như nơi khác, như vậy là đã có kết luận, đây chính là tráo môn của Điền Long! Mục đích mà Dương Minh bó tay chịu trói, cũng không có gì khác, mà dùng dị năng quan sát Điền Long. Đợi đến khi đến bãi phế liệu, Dương Minh cũng đã tìm được tráo môn của Điền Long rồi, cho nên mới chờ lúc Điền Long xỉ nhục mình, rồi tung ra một chiêu lấy mạng! Đương nhiên, Dương Minh không có khả năng trực tiếp tấn công vào tráo môn của Điền Long được, như vậy, Điền Long khẳng định là sẽ có đề phòng, liều mạng bảo vệ tráo môn của mình, như vậy muốn tấn công vào tráo môn của Điền Long sẽ khó càng thêm khó. Bởi vì người luyện võ vô cùng cẩn thận với tráo môn của mình, cho nên Dương Minh không thể để cho Điền Long biết được việc mình đã tìm được tráo môn của ông ta. Lúc này Dương Minh sử dụng Dương Thị Phi Thối, cước đầu tiên đá vào đầu của Điền Long, dụ dỗ sự chú ý của Điền Long, mà cước thứ hai mới là trọng điểm, đá mạnh vào tráo môn của Điền Long!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]