Chương trước
Chương sau
Dương Minh gật đầu: "Tốt, chỉ cần Điền Long không nghi ngờ, hôm nay chúng ta sẽ bắt được ông ta"
Dương Minh cũng có chút ấn tượng về Trầm Miếu Đồ này, tối hôm qua khi Vương Bình Nhâm cho mọi người uống thuốc có gọi tên hắn, Dương Minh cũng đã quan sát những người này, cho nên ấn tượng về Trầm Miếu Đồ cũng rõ ràng.
Đây là một người trung niên không lớn tuổi lắm, thật ra cũng không thể gọi là trung niên, bởi vỉ nhìn sơ qua cũng chỉ khoảng ba mươi hai ba mươi ba tuổi mà thôi, lớn hơn Vương Bình Nhâm khoảng ba bốn tuổi là cùng.
Ngày hôm qua lúc cho uống cổ độc, Trầm Miếu Đồ hiển nhiên là rất ngoan ngoãn, nhìn Vương Bình Nhâm, thấy Vương Bình Nhâm gật đầu, không nói hai lời liền đem cổ độc nuốt vào bụng.
Mặc dù không thể nói là Trầm Miếu Đồ nghe theo lời của Vương Bình Nhâm, bởi vì trước đó đã có Lý Bạch Hổ và Mã Cường làm ví dụ rồi, cho nên cũng chỉ có thể nhận định rằng Trầm Miếu Đồ thật ra là một người tương đối biết nghe lời.
"Mỗi ngày Điền Long đều đến đường khẩu vào bảy giờ ba mươi, bây giờ mới có sáu giờ ba mươi thôi, còn một tiếng nữa, chúng ta đi ăn một chút rồi đi chuẩn bị thôi" Vương Bình Nhâm nói.
"Được" Dương Minh đáp, lập tức khởi động xe: "Gọi điện cho Trương Kim Oa, hỏi xem tình hình của Tôn gia và Điền Đông Hoa thế nào rồi"
"Vâng" Vương Bình Nhâm gật đầu, móc điện thoại ra, gọi cho Trương Kim Oa.
Điện thoại được chuyển rất nhanh, bên kia truyền ra giọng nói của Trương Kim Oa: "Vương ca, xin chào! Tìm tôi có chuyện gì cần dặn dò sao?"
Trước đây, Vương Bình Nhâm là tâm phúc bên cạnh Điền Long, cho nên bây giờ Trương Kim Oa tự nhiên cũng cho rằng Vương Bình Nhâm đã trở thành tâm phúc của Dương Minh, vì thế thái độ vẫn cung kính như cũ.
"Kim Oa, Điền Đông Hoa và người của Tôn gia thế nào rồi? Có chuyện gì không? ' Vương Bình Nhâm hỏi.
"không có, hôm qua Long ca đến đây, đi thăm người của Tôn gia, nói chuyện vài câu, sau đó đi thăm đại thiếu gia, tựa hồ có cãi nhau với đại thiếu gia, Long ca có khuyên, nhưng đại thiếu gia không đồng ý quan điểm của Long ca, hai người liền không vui, sau khi ăn xong, liền tự đi ngủ" Trương Kim Oa thành thật đáp.
"Ơ?" Vương Bình Nhâm nghe Trương Kim Oa nói xong, lông mày nhất thời nhíu lại: "Anh nói cái gì? Anh nói Điền Long ngày hôm qua đến chổ anh? Còn ở lại qua đêm?"
"Đúng vậy. sao thế Vương ca?" Trương Kim Oa kỳ quái, vì sao Vương Bình Nhâm lại có phản ứng mạnh mẽ như vậy.
"không có gì. trước đó nếu biết thì." Vương Bình Nhâm thở dài, không nói hết câu.
"A. không phải Dương ca đã nói, kêu chúng tôi không được nhúng tay vào chuyện của Long ca sao, chỉ cần đứng một bên nhìn là được." Trương Kim Oa vội vã giải thích: "Cho nên, sau khi suy nghĩ, tôi không gọi điện cho anh luôn"
"Được rồi, tôi cũng không trách anh đâu" Vương Bình Nhâm nói: "Điền Long đi rồi?"
"Ừ, vừa mới đi!" Trương Kim Oa thấy Vương Bình Nhâm không nổi giận, liền thở phào một hơi.
"Được rồi, tôi đã biết" Vương Bình Nhâm nói xong liền cúp điện thoại.
Dương Minh đại khái cũng đã nghe hiểu nội dung cuộc nói chuyện của Vương Bình Nhâm, khẳng định là tối hôm qua Điền Long đến chổ của Trương Kim Oa cho nên mới không về biệt thự.
"Dương ca, tối qua Điền Long đến chổ của Trương Kim Oa, chúng ta thất sách rồi" Vương Bình Nhâm có chút tiếc nuối nói: "Nếu như tối qua mà biết trước, vậy chúng ta đã có thể thành công rồi, buổi tối thừa dịp Điền Long ngủ say mà hành động, dễ hơn làm lúc ban ngày nhiều."
"Haha, tôi đã nghe được đại khái rồi, không sao cả, nếu đã như vậy, có tức giận oán hận thì cũng không có tác dụng, chỉ cần chúng ta làm tốt chuyện ngày hôm nay là được" Dương Minh khoát tay, cười nói: "Theo lời của anh, Trầm Miếu Đồ là người một nhà, hắn cũng có thể quản lý thủ hạ của mình, vậy chuyện hôm nay cũng tương đối dễ dàng rồi"
"Chỉ hy vọng là thế!" Vương Bình Nhâm gật đầu, trên thực tế hắn cũng không đồng ý cách làm phản và chiếm đoạt tài sản Tôn gia của Điền Long, bản thân hắn tính ra thì cũng là thủ hạ của Tôn gia, Tôn gia lại đối xử với hắn không tệ, sao có thể làm ra loại chuyện này được?
Cái này cũng là nguyên nhân khiến cho hắn phản bội Điền Long mà không hề có một chút áp lực tâm lý gì cả, bản thân cách làm của Điền Long là bất nhân bất nghĩa rồi, nhiều người nhìn không thuận mắt, chỉ là e sợ sự cường thế của Điền Long, cùng với tiền tài của ông ta, cho nên mới hướng về ông ta thôi.
Nhưng mà, theo những người trong công ty thì lại thấy rằng, ai làm chủ cũng không quan trọng, Điền Long cũng được, Tôn Hồng Quân cũng được, chỉ cần cho mình nhiều tiền, thậm chí là nhiều hơn trước đây, thì sẽ làm việc cho người đó. Đơn giản thôi, ai mà lại chê tiền chứ?
Càng thuận lợi hơn là, những người này chỉ nghe lời lãnh đạo trực tiếp của mình, giống như tục ngữ nói vậy: phép vua thua lệ làng, cho nên những người lãnh đạo bị Điền Long mua chuộc, bọn họ cũng chỉ có thể thuận theo mà thôi.
"Tìm cái gì đó ăn một chút đi" Dương Minh biết người của Tôn gia không xảy ra chuyện gì, cũng yên tâm lại, bởi vì hắn lo nhất là an nguy của Tôn gia mà thôi.
Tối qua Điền Long đến, cũng chỉ có nói vài câu với Tôn gia, cũng không động vào họ, nói cách khác, Điền Long vẫn còn một chút lương tâm, ít nhất là cũng không đuổi cùng giết tận người của Tôn gia.
Nhưng mà, thế sự khó đoán lắm, ai mà biết được sau khi Điền Long đứng vững gót chân rồi có thể diệt trừ tất cả người của Tôn gia hay không?
Tùy tiện tìm một quán ăn, ngay ven đường, Dương Minh trực tiếp đậu xe vào bên đường, rồi cùng Vương Bình Nhâm xuống xe, đồ ăn ở đây cũng không có gì khác biệt lắm so với ở Tùng Giang, cho dù là hai thành phố cách nhau xa, thì mùi vị cũng không khác biệt gì lắm.
Nếu có khác thì cũng chỉ khác ở chổ là, ở Đông Hải có bán vài món mà Tùng Giang không có, và ngược lại cũng thế, ở Tùng Giang cũng có những món mà Đông Hải không có bán. Nhưng Dương Minh không phải là một người quá chú trọng vào chuyện ăn uống, chỉ cần ăn no là được rồi, Vương Bình Nhâm cũng như vậy, hai người vào quán, tùy tiện kêu hai tô cháo thịt bằm, một ít dưa muối, thế là bắt đầu ăn.
"Dương Minh?" Một giọng nói bất ngờ truyền đến, Dương Minh ngẩng đầu lên, nhìn theo hướng giọng nói, không ngờ lại gặp người quen ở đây.
"Chi Dương Hân?" Người này chính là bạn học thời trung học của Tôn Khiết, Dương Hân và bạn trai của nàng Ngô Vân Sinh. Dương Minh không ngờ lại gặp hai người ở chổ này.
(Câu hỏi đây: Dương Minh, Tôn Khiết, Dương Hân và Ngô Vân Sinh đã từng gặp phải chuyện gì? Và chuyện gì diễn ra sau đó nữa? Câu này dễ hơn, hy vọng có người trúng thưởng ^,...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.