Trong giây phút mà nụ cười ma quỷ xuất hiện trên khuôn mặt lạnh lùng của Dương Minh, cơ thể của Vương Bình Nhâm nhất thời cảm thấy như bị gió lạnh thổi qua thấu xương, hắn ta không dám hoài nghi Dương Minh sẽ không làm như vậy.
Vương Bình Nhâm đến lúc này vẫn còn chưa biết đối phương rốt cục đại biểu cho thế lực phương nào, rốt cục là muốn yêu cầu hắn làm gì, nhưng mà, Vương Bình Nhâm cũng không ngu, hắn đã mơ hồ đoán được, ý đồ của đối phương lần này hẳn là nhằm vào ân oán giữa Tôn gia và Điền gia.
Nghĩ đến đây, tâm lý của Vương Bình Nhâm cũng trở nên bình tĩnh lại, hắn nhớ lại một câu nói: Đi đâm chém, sớm muộn gì cũng phải chết.
Từ cái ngày phản bội Tôn gia, Vương Bình Nhâm cũng đã hiểu được, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày, hắn sẽ bị thế lực của Tôn gia tìm đến cửa. nhưng mà, hắn không thể không làm như vậy được! không nói về chuyện hắn thiếu nợ Điền Long, về phương diện khác, ông và bà đều đang nằm trong sự khống chế của Điền Long. Đương nhiên, với thực lực kinh tế của Vương Bình Nhâm bây giờ, trả hết nợ cho Điền Long là một chuyện vô cùng dễ dàng. Lúc trước Tôn Hồng Quân đối xử với hắn không tồi, tiền lương tiền lì xì thưởng hay gì gì đó cũng cho hắn không ít! Nhưng mà, khi Vương Bình Nhâm nhắc đến chuyện trả nợ cho Điền Long, Điền Long chỉ khoát tay cười, bảo rằng Vương Bình Nhâm đừng vội. Điền Long đã không muốn, Vương Bình Nhâm cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535658/chuong-1227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.