"Thằng nhóc, mày cũng quá to gan rồi đấy!" Ngữ khí của Trương Kinh Nghiêu cũng trở nên lạnh lùng hơn: "Chung quanh đây đều là địa bàn của tao, trong chổ của tao, chưa từng có ai dám nói chuyện với tao như thế"
"Tôi giết người, không cần phân biệt địa điểm" Dương Minh nhún vai, nói.
"Giết người?" Khóe miệng của Trương Kinh Nghiêu xuất hiện một nụ cười lạnh: "Khẩu khí không nhỏ, mày đã giết người… a…."
Trương Kinh Nghiêu chỉ nói được phân nửa, liền dừng lại! Bởi vì một con dao thủy tinh trong suốt đã kề lên sát cổ của ông ta, chỉ cần ông ta khẽ động một chút, thì con dao sẽ cắm vào.
"Ông muốn thử không?" Dương Minh nhàn nhạt hỏi.
Sắc mặt của Trương Kinh Nghiêu trở nên kinh hoảng, tuy rằng lúc này người bên cạnh cũng đã rút súng ra chỉ vào Dương Minh, nhưng mà Trương Kinh Nghiêu cũng rõ ràng, nếu Dương Minh muốn lấy mạng của mình thì tuyệt đối sẽ nhanh hơn những người này nổ súng!
Những người này đều là những người được chọn ra từ trong bang, đều có tay nghề tốt, thậm chí là còn được huấn luyện làm vệ sĩ chuyên nghiệp, nhưng mà, Dương Minh đứng đây, rút dao ra, kề vào cổ mình, cũng không ai kịp phản ứng!
Cái này không phải là do những người này không kịp phản ứng, mà là do tốc độ của Dương Minh quá nhanh, nhanh đến mức làm người ta không kịp phản ứng, ngay cả bản thân mình cũng không thấy gì, thì dao đã kề cổ rồi!
Nếu như Dương Minh thật sự muốn giết mình, thì mình hẳn là đã chết rồi.
"Không…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535564/chuong-1133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.