"Tiểu Ngũ, tại sao anh lại tùy tiện nổ súng?" Elise trừng mắt quát hỏi một vệ sĩ của mình.
"Tôi sợ Dương tiên sinh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên nổ súng khống chế Chơi Xong Dong trước" Người vệ sĩ tên là tiểu Ngũ cẩn thận giải thích.
"Ai cho phép anh tùy tiện nổ súng hả? Anh không thấy Dương Minh đã khống chế được Chơi Xong Dong rồi sao?" Elise trừng mắt nhìn Tiểu Ngũ.
"Tôi… xin lỗi, Elise tiểu thử…" Tiểu Ngũ cúi đầu, ủ rũ nói.
"Mang hắn ra ngoài, đây là chổ của tôi, quy định anh hẳn là biết, tôi ghét nhất là bị người ta tùy tiện quyết định!" Elise vung tay lên, nói với một người khác: "Tiểu Tam, mang hắn đi xử lý!"
"Vâng" Người vệ sĩ tên Tiểu Tam gật đầu, sau đó áp giải tiểu Ngũ ra bên ngoài.
Ra khỏi phòng, Tiểu Ngũ và Tiểu Tam đi đến cuối đường, quay đầu nhìn lại, phát hiện ra không có gì khác thường, tiểu Tam liền buông tay tiểu Ngũ ra, cười nói: "Đi thôi, chúng ta đi uống vài ly!"
"Được!" Tiểu Ngũ cũng mất đi vẻ ủ rũ khi nãy, thay vào đó là một nụ cười.
Bên trong phòng, Elise làm ra vẻ có lỗi nhìn Dương Minh: "Xin lỗi, là cấp dưới của tôi nhiều chuyện"
"Thật không?" Dương Minh thu hồi ánh mắt ngoài cửa lại, nhàn nhạt nói: "Không có gì, vốn muốn hỏi tên này tại sao lại muốn giết tôi, nhưng bây giờ không quan trọng nữa"
"Không quan trọng? Có ý gì?" Elise sửng sốt hỏi.
"Người chết rồi, đương nhiên không cần hỏi…." Dương Minh cười cười, sau đó nói: "Được rồi, chuyện của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535554/chuong-1123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.