Đã có chuyện như vậy thì về sau cũng có thể phát sinh thêm những chuyện tương tự, hôm nay trúng thầu nhưng ngày mai rất có thể sẽ mất đi những gì mà họ phải trả giá để lấy? được, cho nên tướng quân Kars mới đáp ứng Lý Chí Thành chuyện này.
"A!" Lý Chí Thành không ngờ Kars đột nhiên đồng ý, nhất thời vui vẻ: "Vậy làm phiền ngài, tướng quân Kars"
"Về phần chuyện ông đi đấu giá thế nào, thì chỉ dựa vào thực lực của ông, cái này tôi không thể can thiệp, toàn bộ quá trình này đều là công bằng công chính" Kars nói.
"Được rồi, tôi hiểu" Lý Chí Thành thở dài, nói nói thêm vài câu rồi cúp điện thoại.
Vốn nghĩ rằng tướng quân Kars sẽ ra mặt một chút, cho bọn họ một mỏ vàng hay mỏ kim cương với giá thấp thấp, nhưng không ngờ tướng quân Kars lại từ chối.
Chẳng qua, nghĩ lại cũng đúng thôi, bây giờ nước X là địa bàn của người ta, tiền thuê cũng chạy vào trong túi người ta, nếu mà đưa giá thấp, chẳng phải là người ta phải tự móc tiền túi ra bù lỗ sao?
Cho nên, trong lòng Lý Chí Thành cẩn thận tính toán, nhìn xem mình có thể kiếm thêm được một quặng mỏ nào ở nước X nữa không? Dù sao trong tay vẫn còn một số tiền khổng lồ từ Hoàng gia mà.
Tiền của người ta, xài hết thì Lý Chí Thành cũng không đau lòng.
Không lâu sau, Lý Thiên Vũ gọi điện thoại đến, Lý Chí Thành nói: "Thiên Vũ, tướng quân Kars đã đáp ứng chuyện của chúng ta, đến lúc đó con cứ nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535552/chuong-1121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.