"Được, buổi tối ngày hôm nay đi!" Lý Chí Thành nói, nhìn nhìn đồng hồ trong tay, thấy còn có thời gian để làm chuyện này.
"Được, vậy tối nay đi!" Hoàng Hiếu Phương cũng sợ đêm dài lắm mộng, cho nên sảng khoái đáp ứng, đương nhiên, ông không biết cái đang đợi mình là một âm mưu.
Ông lừa Hoàng Nhạc Nhạc, mà Lý Chí Thành lại lừa ông, đây là một vụ lừa liên hoàn, chỉ là bản thân Hoàng Hiếu Phương không biết mà thôi.
Lý Chí Thành cúp điện thoại, bắt đầu gọi cho con trai của mình là Lý Thiên Vũ.
"Thiên Vũ, bên con thế nào?" Lý Chí Thành nói.
"Cha, cái mỏ vàng đã bị người khác chiếm rồi, nhưng mà tướng quân Kars cũng không thu hồi lại mỏ vàng, con đoán có lẽ là do bọn họ quá mạnh, ngay cả tướng quân cũng không dám hành động tùy tiện" Lý Thiên Vũ phân tích, nhưng hắn không biết rằng còn có chuyện sâu xa hơn giữa tướng quân Kars và Dương Minh nữa, tưởng rằng tướng quân Kars kiêng kỵ lực lượng của Dương Minh, cho nên không dám ra tay.
Trên thực tế thì đúng là Kars có kiêng kỵ lực lượng này, đương nhiên cũng là bởi vì người đứng đầu của nó.
"Thật không? Tướng quân cũng không ra tay?" Lý Chí Thành buồn bực nói, trong lòng thầm nghĩ, tên tướng quân này chỉ biết bắt nạt kẻ yếu mà thôi, bây giờ thì sao? Tại một nơi chiến loạn liên miên như vậy, vốn chỉ có một quy tắc duy nhất, đó chính là ai mạnh người đó làm ông nội, mà theo lời của Lý Thiên Vũ thì lực lượng của đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535523/chuong-1092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.