Triệu Oánh ngượng ngùng cúi đầu nói: "Yên Yên, nhưng mà em phải cẩn thận, tên Dương Minh này, luôn luôn giả làm bạn trai của người khác, sau đó hóa giỡn thành thật."
"Thật sao?" Tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Vương Tiếu Yên cảm thấy rắng Triệu Oánh tựa hồ nói không sai, mình và Dương Minh. nhưng mà, nàng chỉ cười hì hì nói: "Chị Oánh? Không phải chị đang nói mình chứ Em nhớ lần trước chị về quê, có kêu Dương Minh giả làm bạn trai của chị để chị gọi điện mà?"
Sắc mặt Triệu Oánh đỏ lên, Vương Tiếu Yên đã nói trúng tim đen của nàng, vội nói: "Làm sao em biết?"
"Trong lúc đó, Dương Minh về nhà lấy đồ, chị còn giao cả chìa khóa cho hắn, và hù em hết hồ, sau này hỏi ra mới biết." Vương Tiếu Yên nói.
"Cái của chị khác." Triệu Oánh giải thích: "Chị thích hắn trước rồi, cho nên sau này sẽ làm bạn gái hắn. chị đang nói về một cô gái khác và Dương Minh mà."
"Haha, chị còn biết nói xạo nữa nha!" Vương Tiếu Yên bắt đầu chọc.
"Đâu có đâu." Triệu Oánh đỏ mặt xua tay nói.
Cuối cùng cũng ứng phó qua, Vương Tiếu Yên thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà sau khi đi cùng Dương Minh phải cẩn thận, không thể để cho Triệu Oánh phát hiện ra cái gì được nữa, như vậy thì không giải thích tốt được.
"Bây giờ muốn ăn cái gì không?" Vương Tiếu Yên cười hỏi.
"Yên Yên, em lại chọc chị." Triệu Oánh nhất thời xấu hổ sẵng giọng nói.
Vương Tiếu Yên cười hì hì, kéo tay Triệu Oánh nói: "Ăn lẩu nha?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535448/chuong-1017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.