Vương Tiếu Yên thầm nghĩ dù mình giải thích thế nào hắn ta nhất định cũng không tin. Vậy việc gì phải giải thích? Vương Tiếu Yên nghĩ như vậy lên lớn tiếng nói: "Tôi không giải thích đó, anh làm gì được tôi"
Dương Minh không ngờ Vương Tiếu Yên lại giở trò này nên có chút đau đầu. Chẳng qua hắn đúng là không có biện pháp, vì vậy thở dài một tiếng mà nói: "Được, tôi không thể làm gì cô"
Thấy dáng vẻ của Dương Minh lúc này, Vương Tiếu Yên không nhịn được cười. Thì ra khống chế Dương Minh dễ như vậy. Nàng mà biết việc gì phải phí sức đánh nhau với hắn.
Đúng vậy, Dương Minh bây giờ đang rất nhân nhượng Vương Tiếu Yên. Nhưng bởi vì vừa có quan hệ kia nên Dương Minh càng không thể làm gì Vương Tiếu Yên.
"Vậy anh nói cho tôi biết, anh sao biết đó là súng, sao thân thủ của anh lại tốt như vậy. Tôi sẽ nói cho anh biết thân phận của tôi"
Bây giờ nàng không hề sợ Dương Minh. Vương Tiếu Yên phát hiện mình căn bản không cần phải trừng mắt với Dương Minh, chỉ cần dịu dàng, làm nũng một chút là khiến Dương Minh thua cuộc.
"Bởi vì tôi đã thấy một khẩu súng như vậy" Dương Minh đáp, đây là đúng sự thật.
"Tôi không tin" Nhưng Vương Tiếu Yên đúng là không thể tin Dương Minh nói.
"Vậy làm thế nào cô mới tin?" Dương Minh cười nói: "Lần này tôi không lừa cô đâu"
"Lấy chứng cứ ra đây" Vương Tiếu Yên nói.
"Chứng cứ" Dương Minh giả vờ trầm ngâm suy nghĩ. Vương Tiếu Yên lại nghĩ Dương Minh không tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535355/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.