Lúc này Lưu Bảo Cường đã ra khỏi xe. Dương Minh làm hắn khá giật mình. Hắn mới vừa nãy lo lắng mình sẽ bị thiếu gia này coi thường, nhưng nghe Dương Minh bị Trần Mộng Nghiên trách như vậy, Lưu Bảo Cường liền buồn cười. Thì ra ông bạn này cũng bị vợ quản rất chặt.
Hắn đâu biết Dương Minh đây là tốt với Trần Mộng Nghiên chứ không phải là sợ vợ.
"Đây là Lưu Bảo Cường – bạn trai của mình" Lưu Đình thấy Lưu Bảo Cường xuống xe liền chỉ vào hắn mà nói.
"Lưu Bảo Cường bảo tôi Tiểu Cường là được" Lưu Bảo Cường vẫn giới thiệu mình theo cách đó.
"Tiểu Cường" Dương Minh nghe xong tiên này liền kinh ngạc nói: "Tôi tên Dương Minh, nhưng không thể gọi là Tiểu Minh, anh gọi tôi Tiểu Dương đi"
"Ha ha, không sao, cậu muốn cười thì cười. Tên của tôi đúng là giống như Tiểu Cường trong truyền thuyết" Lưu Bảo Cường cười cười rồi nói: "Rất vui có thể gặp cậu"
"Bây giờ đi họp lớp chứ?" Dương Minh không biết thời gian nên nói.
"Còn sớm, bây giờ mới 9 giờ mà. Đầu giờ chiều mới họp lớp mà" Trần Mộng Nghiên nhìn thời gian rồi nói: "Hay là chúng ta vào nhà em ngồi lát nữa"
Dương Minh vào nhà Trần Mộng Nghiên thì không vấn đề gì, nhưng Lưu Bảo Cường thì không tiện mấy. Hắn mới quen Trần Mộng Nghiên nên không tiện đến nhà người ta. Huống hồ Trần Mộng Nghiên là con gái, hắn không thể mặt dày đi lên.
Lưu Đình tự nhiên cũng biết suy nghĩ của Lưu Bảo Cường nên nói: "Mộng Nghiên, sáng nay em vẫn chưa ăn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535317/chuong-886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.