"Thằng ranh, mày chờ chết đi" Dìu Mã ca lên xe, mấy thằng kia không quên uy hiếp.
"Được rồi, đừng nhiều lời nếu không thằng Mã ca của bọn mày hỏng mặt đó" Dương Minh không thèm để ý mà nói.
Xe Nissan rời đi, mọi người ở đây đều hoảng hốt. bọn họ không ngờ Dương Minh ghê như vậy.
"Dương Minh, cậu đây là cố ý làm bị thương người khác đó"
Hạ Tuyết cau mày nhỏ giọng nói với Dương Minh. Mặc dù nàng vui vì Dương Minh bảo vệ mình, nhưng cách làm của Dương Minh, nàng không quá đồng ý.
"Hắc, yên tâm đi, không gây phiền phức cho chị đâu. Tôi đảm bảo bọn chúng không dám báo cảnh sát" Dương Minh cười ha hả nói.
"Như vậy thì được rồi, nếu không đến lúc đó tôi không chạy cửa sau cho cậu đâu"
Dương Minh không quá để ý đến chuyện này. Người như tên Mã ca kia căn bản không thể báo cảnh sát. Dù hắn muốn báo thì chủ của hắn cũng không cho. Giải tỏa bằng bạo lực nếu truyền ra sẽ mang tới áp lực rất lớn, không biết chừng các cơ quan chuyên môn sẽ tiến hành giám sát toàn bộ quá trình giải tỏa.
Cho nên bọn chúng phải ngậm bồ hòn làm ngọt, muốn trả thù cũng chỉ có thể lén lút. Dương Minh chỉ sợ bọn chúng đi trả thù Hạ Tuyết.
Cho bọn hắn một trăm lá gan cũng không dám đến đồn cảnh sát làm chuyện này. Đánh cảnh sát thì tên chủ công ty to gan đến đâu cũng không dám.
"Xin lỗi Chủ quán, bao tiền tôi bồi thường anh" Dương Minh quay đầu lại nói với Chủ quán.
"Bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535313/chuong-882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.