"Quá ca, anh làm gì vậy?" Thằng đệ bên cạnh để bắt người chung với Quá ca, nhìn thấy Quá ca ngơ ngác, vì thế buồn bực nói: "Đi bắt người thôi!"
"Bắt, bắt cái mẹ mày!" Quá ca bây giờ mới phản ứng, quay đầu lại trừng mắt nói: "Còn không nhanh gọi Báo ca!" Sau đó, vội vàng quay đầu sang cung kính với bt: "Báo ca, em đi theo Ngưu ca, ở quán bar Địch Địch."
Bạo Tam Lập đương nhiên là không biết Ngưu ca hay trâu ca là ai cả, việc nhỏ như vậy để cho đám đàn em giải quyết, cho nên gật đầu sau đó nói: "Vừa rồi là thằng kia kêu mày đến?"
"Vâng. vâng." Quá ca không dám giấu: "Là Viên Cương Nghị gọi em đến, nhưng nếu em biết Báo ca ở đây, em khẳng định sẽ không đến."
"Được rồi, đừng nói vớ vẩn, tao hỏi mày, Viên Cương Nghị làm cái gì?" Bạo Tam Lập trước đó cũng nghe nói Viên Cương Nghị là người có bối cảnh, tuy rằng ở Tùng Giang hắn không sợ ai, nhưng mà lỡ như đụng vào một người có thân phận thì cũng không tốt.
"Viên Cương Nghị chỉ phụ trách chạy quảng cáo cho tờ báo Tùng Giang Đô Thị thôi." Quá ca nói: "Trong người cũng có chút tiền, thường xuyên đến quán bar Địch Địch làm khách, cho nên em mới quen nó, nó gặp phiền toái gì cũng kêu em đến giải quyết, bởi vì bình thường cầm không ít tiền tiêu vặt của nó, cho nên có chuyện bọn em không thể không giúp"
"Thật sự là phóng viên?" Bạo Tam Lập nhíu mày, lúc đầu nhìn thấy cái giấy phép kia, còn tưởng là hù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535293/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.