"Sao, muốn quỵt nợ?" Dương Minh chỉ vào đống thẻ trên bàn, hừ nói: "Không trả nổi?"
"cái này. tiên sinh, ngài xe, có thể khoan dung độ lượng một chút được không?" Vương Điểm Học không dám tức giận, nhỏ giọng cẩn thận nói.
"Cái gì mà khoan dung độ lượng? Bây giờ tôi đã buông tha cho các người" Dương Minh khinh thường nói: "Nếu tôi tiếp tục chơi, thì trong vòng một tiếng sòng bạc của ông sẽ phá sản ngay!"
"Nhưng mà, nếu chúng tôi trả tiền cho ngài, cái đó và phá sản cũng đâu khác nhau?" Vương Điểm Học cười khổ nói.
"Thật không? Nói như vậy là ông không muốn trả tiền? Như vậy tôi sẽ gọi điện lên cục giám sát cờ bạc để kiện" Dương Minh nói rất bình thản, nhưng đủ làm cho Vương Điểm Học sợ đến run người.
Cục giám sát cờ bạc là một ngành quản lý và giám sát cơ cấu của các sòng bạc, Dương Minh đánh bạc lại không có gian lận gì, cho nên nếu cục giám sát nhúng tay vào, thì kết quả cuối cùng vẫn là Dương Minh thắng.
Du khách bình thường rất ít người hiểu chuyện này, nhưng mà theo Vương Điểm Học nghĩ, nhà của Hoàng Nhạc Nhạc mở sòng bạc, bạn trai của nàng làm sao mà không biết? Nhưng thật ra thì, Dương Minh không phải biết được chuyện này từ Hoàng Nhạc Nhạc, mà là từ Phương Thiên trong lúc học làm sát thủ.
"Tiên sinh, nếu mọi người đã rõ ràng thân phận, thì chúng ta nên thực tế một chút đi, mục đích của ngài, không phải là số tiền đó chứ?" Vương Điểm Học cẩn thận nói.
"A, được rồi, con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535282/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.