"Máy nghe trộm?" Vương Tiếu Yên mặc dù biết rõ nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi.
"Ừ, xem ra lần này cô đến Macao đã sớm bị người tính kế" Dương Minh cười cười. Hắn xem ra Vương Tiếu Yên còn quá non, sau khi vào phòng lại không nghĩ có người lắp máy nghe trộm." Khách sạn này cô đặt từ trước hay đến đây mới chọn"
"Đến đây mới thuê" Vương Tiếu Yên nói đến đây không khỏi giật mình kêu lên: "Nói như vậy tức là tôi vừa đến Macao đã bị người theo dõi?"
Xem ra Vương Tiếu Yên cũng không ngu.
"Tôi thấy chính là như vậy" Dương Minh gật đầu nói: "Nói như vậy chuyện này chắc là do Trịnh Thiếu Bằng tự đạo diễn với mục đích là đối phó cô"
"Đối phó tôi?" Vương Tiếu Yên có chút ngạc nhiên.
"Đúng vậy, cô có phải đắc tội ai không?"
"Tôi. tôi đắc tội ai chứ. Đây là lần đầu tiên tôi tới Macao" Vương Tiếu Yên càng thêm khó hiểu.
"Tôi cũng không rõ lắm, ít nhất từ bề ngoài câu chuyện chính là như vậy" Dương Minh nhún vai nói.
"Anh chưa nói mình là ai đấy?" Vương Tiếu Yên đột nhiên nghĩ đến chuyện này. Dương Minh còn chưa nói cho nàng tại sao hắn lại xuất hiện đúng lúc như vậy.
"Tôi? Ha ha, cô có thể coi tôi là một người tò mò" Dương Minh cười nói.
"Tò mò? Có ý gì? Ở đây không có ai mà, anh có thể nói không?"
"Vương Nghiên không phải tên thật của cô chứ?" Dương Minh không trả lời mà cười cười nhìn Vương Tiếu Yên.
"Ừ, nhưng anh cũng không phải Lưu Lỗi mà" Vương Tiếu Yên cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535258/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.