Dương Minh đương nhiên là không biết Lưu Cát Hạo có quan hết với người của Âu Dương gia, nhưng mà cho dù biết thì đã sao, vốn dĩ từ đầu đến cuối Dương Minh không coi Âu Dương gia và cái tổ chức nhãn nhãn gì đó ra gì.
Dù sao đây cũng không phải là chổ của mình, nên Dương Minh dặn Trương Tân là hai ngày sau nếu không có chuyện gì thì trở về, muốn ăn cái gì thì kêu phục vụ mang lên tận phòng, tất cả phải kín đáo.
Trương Tân cũng biết chuyện này vô cùng quan trọng, cho nên nghiêm túc gật đầu rồi đáp ứng. Hắn cũng không muốn tạo thêm phiền toái cho Dương Minh, dù sao chuyện liên quan đến đại cục Trương Tân chưa bao giờ hàm hồ.
Vương Mi cũng trở nên thành thật hơn, trước mặt Dương Minh cũng bắt đầu câu nệ, không còn dám trêu chọc Dương Minh như trước nữa, cũng không dám lấy chuyện của Hoàng Nhạc Nhạc ra nói giỡn.
Nhưng mà, khi Vương Mi nhìn thấy người nhà của mình xong, cũng liền chân thành chúc phúc cho Hoàng Nhạc Nhạc, ít nhất là Nhạc Nhạc đi theo hắn cũng không tính là ủy khuất gì!
Đương nhiên, không thể ra khỏi cửa chỉ là giới hạn cho Trương Tân, còn Dương Minh thì không sao cả, cho dù Lưu Cát Hạo muốn làm gì Dương Minh thì hắn cũng không đủ thực lực.
Dương Minh nằm trên giường trong phòng, nhìn chiếc giường trống bên cạnh, thầm nghĩ cái tên Trương Tân này thật là xung, vừa ở không hai ngày là không rời khỏi giường.
Kì thật thế lực của Lưu Cát Hạo cũng không lớn, bang phái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535245/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.