"Cái gì mà điên ạ, đều là Dương Minh hại người ta?" Triệu Oánh nhìn Dương Minh, có chút bất mãn mà nói. Dù sao Triệu Oánh cũng đã từng là cô giáo cảu Dương Minh. Có cô giáo nào lại chấp nhận được trò quỷ của Dương Minh.
Chẳng qua mặc dù ngoài miệng nói vậy nhưng nàng không tức tối. Bởi vì nàng sớm biết Dương Minh. Nếu là trước kia khi đối phó Kim Cương, tên này đã vô cùng thê thảm.
"Hả? Dương Minh hại người ta ư?" Vương Quế Phân hứng thú nói: "Chuyện gì thế, nói với mẹ coi"
Triệu Oánh bất đắc dĩ nói điều mà Dương Minh làm. Khi nói đến đoạn Trâu Nhược Quang đập xe rồi bị chủ xe mang đi, nàng không nhịn được cười.
"Ha ha ha." Quả nhiên Vương Quế Phân nghe xong liền cười đến chảy nước mắt. Ngay cả Triệu phụ cũng mỉm cười.
Chẳng qua Vương Quế Phân nói hơi quá: "Đáng đời, Trâu Nhược Quang này muốn tranh phụ nữ với Tiểu Dương đúng là tự chuốc họa. Nói về gia sản và thế lực đã không phải đối thủ của Tiểu Dương, ngay cả đầu óc cũng không bằng"
"Được rồi bà. Cho dù người ta không ra gì thì bà cũng không thể nói xấu sau lưng như vậy chứ" Triệu phụ khuyên Vương Quế Phân.
"Hắc, ông lúc này còn đóng giả người tốt ư?" Vương Quế Phân khinh thường nói: "Ông không thấy thái độ của bọn họ sao, ông không tức ư?"
"Có gì mà phải tức, người ta có tiền có thế mà"
"Hắn có tiền có thế? Chúng ta không có sao?" Vương Quế Phân: "Hừ, nói có tiền có thế thì ai bằng Tiểu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535223/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.