"Đúng rồi" Trần Mộng Nghiên nói với Thư Nhã: "Chị con chưa nói, sao bộ dáng của chị lại đột nhiên thay đổi vậy? Lúc trước em đã coi ảnh chụp của chị, nhưng mà một người không thể nào thay đổi thành giống như hai người được"
"Cái này." Thư Nhã do dự một hồi rồi nói: "Ở giữa có chút ẩn tình, chị không thể nói. em không trách chị chứ?"
Trần Mộng Nghiên lắc đầu nói: "Không có gì, em chị tò mò thôi, chị đừng lo lắng"
"Cảm ơn em" Thư Nhã mìm cười với sự thông cảm của Trần Mộng Nghiên, dù sao chuyện này cũng liên quan đến bí mật lớn nhất của mình, cho dù Trần Mộng Nghiên là người bên cạnh Dương Minh, Thư Nhã cũng không muốn đem chuyện này tùy tiện nói cho nàng biết.
Vốn Trần Mộng Nghiên chỉ là tò mò thôi, nhưng nếu người ta đã khó nói, vậy thì Trần Mộng Nghiên cũng không ép hỏi.
Bởi vì do kẹt thân phận của Thư Nhã, cho nên hai người cũng không thể ra ngoài lâu được, sáng hôm sau Thư Nhã còn phải luyện tập, cho nên sau khi ra khỏi bệnh viện, hai người liền chia tay tại cửa Thiên Thượng Nhân Gian.
Vốn Trần Mộng Nghiên muốn nói thân phận của Thư Nhã cho Dương Minh biết, nhưng nếu Thư Nhã đã muốn tự mình nói, vậy thì nàng cũng không cần làm điều thừ, cho dù sau này Dương Minh biết được sự thật, cũng sẽ không trách mình được.
Hôm nay phải nói là một ngày vui vẻ nhất với Thư Nhã, từ miệng của Trần Mộng Nghiên biết được tâm ý của Dương Minh, tuy rằng không biết cái gọi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535190/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.