"Chu Giai Giai? " Lâm Chỉ Vận nghe nói qua tên này rồi thì phải.
"Ừ, một cô gái rất đáng thương" nhắc đến Chu Giai Giai, Trần Mộng Nghiên cảm thấy không thể ghen tị. không biết lúc nào Chu Giai Giai mới có thể tỉnh lại cơ chứ" Lát nữa chúng ta cùng đi thăm cô ấy. Có lẽ cả đời cô ấy đều sẽ nằm trên giường bệnh"
Trần Mộng Nghiên nói đến đây liền mặt buồn bã.
"Cô ấy không phải học cùng trường chúng ta sao?" Lâm Chỉ Vận có chút ngạc nhiên.
Lâm Chỉ Vận không biết chuyện của Chu Giai Giai nên mới hỏi như vậy.
"" Trong này có một câu chuyện rất khúc chiết. Đi, chúng ta đến bệnh viện, vừa đi vừa nói" Mộng Nghiên có chút buồn bã, không có tâm trạng mà sắp xếp nhà cửa nữa.
"Được" Lâm Chỉ Vận gật đầu nói. Lâm Chỉ Vận nhìn thái độ của Trần Mộng Nghiên là biết Chu Giai Giai có chuyện.
Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng nghe Trần Mộng Nghiên nói Chu Giai Giai đỡ đạn cho Dương Minh, Lâm Chỉ Vận cũng rất buồn. Nếu nói là mình thì cũng sẽ làm như vậy, nhưng không làm sẽ có cảm giác khác nhau.
Mình và Dương Minh sau khi có quan hệ thân mật kia mới có thể có cảm giác hi sinh vì đối phương. Nhưng Chu Giai Giai lại chưa được Dương Minh yêu mà đã làm như vậy. Chu Giai Giai si tình Dương Minh đến mức nào?
"Chị đã để Dương Minh đưa cô ấy đến đây, chiếu cố cô ấy cả đời. Em không có ý kiến gì chứ?" Trần Mộng Nghiên nghĩ dù sao Lâm Chỉ Vận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535175/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.