Nhà đã lắp đặt coi như xong, đang tiến vào giai đoạn cuối cùng. Tài liệu đều là bảo vệ môi trường, nhưng Dương Minh định để xong một thời gian mới chuyển Chu Giai Giai vào.
Đặt nhật ký Chu Giai Giai sang bên, Dương Minh bắt đầu suy nghĩ đến dị năng của mình. Lần trước khi trên xe Dương Minh đã có đầu mối về dị năng của mình. Chẳng qua mấy hôm nay hắn quá bận nên không thể nghĩ kỹ.
Bây giờ đang rảnh, Dương Minh định suy nghĩ một chút.
Suy nghĩ lần trước của hắn về cơ bản đã chính xác, mỗi lần khi" thấy" suy nghĩ người khác đều là lúc quan trọng. Dương Minh không cho rằng công năng của mình có tác dụng cảnh báo. Nếu là cảnh báo, vậy mấy lần nguy hiểm trước đó sao không báo? Ví dụ như bị Vương Chí Đào lừa đến Thiên thượng nhân gian, có quan hệ với Lâm Chỉ Vận, sau đó Chu Giai Giai cản đạn cho mình, cũng không có báo trước mà.
Cho nên Dương Minh lúc đó nghĩ rằng khi người ta khẩn trương mình mới thấy được. Nhưng Dương Minh thử mấy lần phát hiện không phải như vậy.
Trước đó Dương Minh có một suy nghĩ, khi mình tập trung tinh thần là có thể thấy.
Bây giờ nhớ lại giống như tình hình mỗi lần đều thế. Chỉ là khi hai điều kiện này cùng thỏa mãn, dị năng mới có thể có tác dụng.
Ví dụ lần đầu tiên hai tên trộm, tinh thần mình rất khẩn trương, mà tên trộm cũng khẩn trương mà.
Lần thứ hai, khi trên xe bus, Dương Minh cùng Trần Mộng Nghiên gặp tên trộm cầm đao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535161/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.