Chương trước
Chương sau
"Ông. ông muốn làm gì? Ông rốt cuộc là gì?" Trần A Phúc thấy người này không giống người mà như quái vật. Trần A Phúc mặc dù gan lớn nhưng giờ phút này cũng sợ hãi. Dù sao thứ này xem ra có thể uy hiếp đến tính mạng mình.
Người này nhìn Trần A Phúc, nhìn trang phục kỳ quái của hắn: "Cậu vừa làm gì?" Người này không sợ là bởi vì Trần A Phúc mặc rất quái dị, nhất định không phải người trong bệnh viện, hơn nữa giữa đêm mà mặc như thế này thì không phải người tốt.
Thấy thứ này nói tiếng người, như vậy là người. Trần A Phúc mới yên tâm một chút: "Ông cũng chạy đến bệnh viện dọa người sao? Ông vừa nãy làm là giả sao?" Vừa nói Trần A Phúc chỉ chỉ lên mặt đất.
"Ồ, thì ra cậu đến đây dọa người" Người này gật đầu, nhìn Trần A Phúc rồi nhìn thi thể: "Nói như vậy lão già này bị cậu dọa chết?"
"Ông. sao ông biết" Trần A Phúc sợ hãi.
"Lão già này không phải bị bệnh chết, không phải chết bình thường, điều này tôi nhìn ra" Người này thản nhiên nói: "Chẳng qua phải cảm ơn cậu, chết không bình thường này rất khó tìm. Nói cách khác, Tà cổ của tôi sẽ sớm luyện thành.
"Tà cổ là gì?" Trần A Phúc có chút khó hiểu.
"Cậu bây giờ không cần hiểu rõ" Người này quỷ dị cười nói: "Cậu có nguyện bái lão già này làm thầy?"
"Bái ông làm thầy? Ông dạy được gì cho tôi?" Trần A Phúc nhìn thoáng qua xác chết, vội vàng lắc đầu. biến thái có mấy loại, hắn còn không biến thái đến độ ăn xác chết, nghĩ đến đã buồn nôn: "Tôi không ăn xác chết"
"Đương nhiên không cần cậu ăn, cậu chỉ cần dọa chết người là được" Người này lắc đầu nói: "Tôi chỉ cần xác chết không phải chết bình thường, mà là do cậu dọa chết, xác do tôi xử lý"
"Tôi có chỗ tốt gì?" Trần A Phúc nhíu mày. Tự nhiên người này nói không có quan hệ gì với hắn.
"Tôi có thể dạy cậu cách dọa người" Người này nói.
"Tôi còn cần ông dạy?" Trần A Phúc khinh thường mà nói, mình đã dọa chết ba người, hắn đúng là đang lúc vô cùng biến thái.
"Vậy sao?" Người này vừa nói liền lấy một bình nhỏ trong túi ra đổ vào xác chết. không biết bên trong có thứ gì, Trần A Phúc không thấy rõ.
Đang khi Trần A Phúc có chút khó hiểu, xác chết trên mặt đất không ngừng đứng bật dậy.
Trần A Phúc mặc dù can đảm nhưng lúc này cũng sợ hãi mà nhảy về sau, kêu lên: "Ông làm như thế nào?"
Người này lại cầm lấy cái chai lắc lắc, từ trong xác chết bắn ra một điểm đen nhỏ, rất nhanh về tới cái chai, sau đó xác chết ngã xuống.
"Muốn học không?" Người này hỏi.
"Nhưng, ông lợi hại như vậy, vì sao phải dạy tôi? Ông hoàn toàn có thể tự đi dọa chết người mà" Trần A Phúc cảnh giác nói. mặc dù hắn rất hứng thú với bản lĩnh đó, nhưng cũng sợ người ta có ý đồ xấu.
"Tôi ghét bóng tối. bảo bảo trong cơ thể tôi càng ghét bóng tối." Người này chán ghét nói: "Nếu không phải trong đêm tối dễ kiếm ăn, ta sẽ không ra"
"Bảo bảo? Ông là nam mà?" Trần A Phúc kinh ngạc nói.
"Bảo Bảo là cổ trung trong cơ thể tôi, cậu không cần hiểu rõ. Chỉ cần cậu bái tôi làm thầy, tôi sẽ dạy cậu" Người này nói.
"Cổ trùng?" Trần A Phúc đã đọc nhiều truyện trên mạng, chẳng qua đây đều là tự viết, nhưng không ngờ trong đời thật cũng có. Mà vừa nãy mặc dù Trần A Phúc không biết người kia làm như thế nào để xác chết nhảy bật dậy, nhưng hình như cũng có nghe nói cách khống chế con rồi như vậy.
"Không sai, vừa nãy cậu nhìn thấy Cổ đơn giản nhất" Người này giải thích.
"Hạ Cổ? có tác dụng với người sống không? Đối với người chết thì như thế nào?" Trần A Phúc nhẹ nhàng nói.
"Ha ha, xem ra cậu hiểm lầm về Cổ rồi, khó trách. Cậu tuy nghe nói nhưng chưa được tiếp xúc" Người này cười nói: "Sao gọi là Cổ? trên chữ Cổ là chữ Trùng, bên dưới là chữ Mãnh, nói cách khác, Cổ chính là loại Trùng cực mạnh. Mà tôi vừa nãy dùng loại trùng yếu, chính là bên trong thứ này. Mà trùng có thể nói là một loại vi khuẩn"
"Nhưng Trùng hoặc là vi khuẩn có thể làm xác chết đứng lên sao?" Trần A Phúc vẫn có chút khó hiểu.
"Một Trùng đương nhiên không thể, nhưng nhiều thì sao? Vô số Trùng liên hợp lại đủ để điều khiển xác chết này" Người này giơ giơ cái chai trong tay.
"Thì ra là như vậy" Trần A Phúc mở to mắt. hắn hôm nay rất giật mình. Trần A Phúc suy nghĩ thật nhanh, đây là cơ hội ngàn năm có một, nếu như mình có năng lực này, như vậy dọa người không phải dễ dàng sao?
Về xử lý xác chết sau khi dọa, sẽ do lão già kia nuôi Cổ, không phải điều Trần A Phúc cần quan tâm. Hắn chỉ quan tâm việc dọa chết người.
"Ông có thể dạy tôi Cổ thuật? " Trần A Phúc có chút kích động.
"Thứ quan trọng thì không thể, chỉ có đệ tử trong tộc mới có thể học. Nhưng tôi có thể dạy cậu thứ đơn giản, cậu dùng dọa người là đủ. Còn để giết người, cậu đừng học" Người này thản nhiên nói.
Giết người, Trần A Phúc không có hứng mà học. Niềm vui sướng lớn nhất của hắn là dọa chết người mà không phải giết người. Hắn không dám có hứng thú với giết người: "Chỉ cần có thể dọa người là đủ rồi"
"Được, lão là Hữu tế tự trong tộc, bọn họ vẫn gọi lão là Hữu Trưởng lão. Cậu cũng có thể gọi lão như vậy" Người này nói.
"Tôi gọi ông là sư phụ không phải tốt hơn sao?" Trần A Phúc cảm thấy gọi sư phụ tốt hơn.
"Lão không quen cách gọi sư phụ, đó là cách gọi của người Hán" Hữu Trưởng lão nói.
"Vậy tôi gọi ông là Hữu Trưởng lão" Trần A Phúc cung kính nói.Trần A Phúc
Triệu Tư Tư cùng Lâm Chỉ Vận đều là fan của Thư Nhã, mặc dù không phải loại cuồng nhưng trước mặt thần tượng vẫn hơi căng cứng. vừa nãy khi Dương Minh ở đây, 2 người còn có thể mỉm cười. Bây giờ Dương Minh rời đi lại không biết nên nói gì.
Dù sao hai người đều mới ra thương trường, không phải chuyên gia giàu kinh nghiệm. Hứa Lệ đã được Thư Hải Khoát cố ý dặn dò, lần này không được làm khó dễ Dương Minh, cố gắng phối hợp. Cho nên điều kiện mà Hứa Lệ đưa ra cũng rất tôt, s gần như không thể nghi ngờ hai bên đều có lợi.
Triệu Tư Tư càng hâm mộ Thư Nhã hơn Lâm Chỉ Vận một chút, cố chịu đựng xúc động muốn đi lên xin chữ ký mà nói: "Chuyện hợp đồng để cho bên luật sư xem"
Đây không phải Triệu Tư Tư không tin Hứa Lệ, mà là quá trình cần thiết. Dù là công ty mẹ và công ty ký hợp đồng cũng cần như vậy.
Thư Nhã vốn chỉ có làm phát ngôn cho bảy nhà, lần này còn chủ động giảm giá xuống bốn triệu. sau khi Dương Minh đầu tư thêm vào công ty châu báu, 4 triệu không đáng gì.
Công ty châu báu lúc đầu đầu tư 5 triệu, Dương Minh và Trương Tân chiếm 50 %. Nhưng sau khi công ty thành lập mới phát hiện 5 triệu đối với ngành này không đáng gì. Vì thế Dương Minh thêm 30 triệu, theo bình thường mà nói cổ phần của Trương Tân sẽ giảm đi. Trương Tân chủ động yêu cầu mình lấy 10 % cổ phần, chẳng qua Dương Minh không đồng ý.
Trương Tân có thể nói là một trong số ít bạn bè thân thiết của Dương Minh, hơn nữa lại là quan hệ thân thiết nhất. Trương Tân rất có nghĩa khí. Khi Dương Minh không có tiền, hai người dù là ra ngoài ăn cơm, đi xe thì đều là Trương Tân tranh trả tiền, cũng không hề có cảm giác hơn Dương Minh, ngược lại còn ra vẻ đàn em. Điều này làm Dương Minh rất cảm động. mặc dù giữa huynh đệ không cần nói nhiều nhưng tình cảm này Dương Minh nhớ kỹ. Mà mình bây giờ có tiền thì phải đỡ Trương Tân chứ.
Không thể làm gì được, sau đó Dương Minh nói coi như quà mừng Trương Tân và Triệu Tư Tư kết hôn. Trương Tân mới phải ngậm miệng.
Về chuyện hợp đồng bên luật sư rất nhanh có kết quả, không có vấn đề gì. Hứa Lệ và Triệu Tư Tư đặt bút ký vào hợp đồng, sau đó Thư Nhã ký tên. Sau khi làm xong mọi việc, hai bên tiến vào giai đoạn quay phim, chụp hình.
Chẳng qua đã đến giờ trưa thì cần dùng bữa. Triệu Tư Tư nói: "Cô Thư, cô Hứa, tôi gọi người đặt phòng ở nhà hàng nhé? "
"Không cần, bên ngoài nhiều phóng viên, tôi thấy bảo mang đồ ăn nhanh lên là được" Thư Nhã nói.
Bình thường Triệu Tư Tư và Lâm Chỉ Vận cũng ăn đồ ăn nhanh ở công ty. Chẳng qua hôm nay Thư Nhã, không thể chậm trễ. Bây giờ nghe Thư Nhã chủ động yêu cầu ăn nhanh thì Triệu Tư Tư không kiên trì, sai thư ký đi đặt cơm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.