"Người nhà Tiểu Trầm?" Hà Chí Bác nhìn thoáng qua Lâm Trường Thanh và Trầm Nguyệt Bình rồi nói: "Các người đến rất đúng lúc, mang Tiểu Trần và Lộ Lộ đi đi, mọi người không giúp được gì đâu"
"Gấp làm gì. nếu tới thì ở lại đây đi" Đỗ Độc Tử mặt mày âm hiểm mà nói. hắn sợ thả những người này ra, bọn họ đầu nóng lên đi báo cảnh sát.
Tốt nhất là chờ thủ tục sang tên của công ty làm xong, rồi thả bọn họ ra.
Dương Minh đẩy cửa vào nghe thấy Đỗ Độc Tử nói liền cười lạnh một tiếng: "Có đi hay không là do lão nói ư?"
"Con mẹ mày, là ai?" Đỗ Độc Tử không ngờ hôm nay còn chưa hết. không ngừng có người đến. Cứ tiếp tục như vậy thì người có chút quan hệ với Hà Chí Bác lập tức sẽ tới. Khi đó bọn họ người đông thế mạnh thì mình sẽ bất lợi.
Dương Minh không trả lời vấn đề của Đỗ Độc Tử, mà hỏi Hà Lộ Lộ và Trầm Nguyệt Phong: "Nợ bao nhiêu? "
"Nợ 1 triệu, nhưng vay nặng lãi, bọn chúng đòi 10 triệu, không có thì dùng công ty ra mà gán nợ" Hà Lộ Lộ tức giận nói.
Mà Trầm Nguyệt Phong không xúc động như Hà Lộ Lộ. Vừa nãy Dương Minh đi vào có thái độ này, Trầm Nguyệt Phong thấy chuyện hình như xấu rồi. Bởi vì Lâm Chỉ Vận là sinh viên, Trầm Nguyệt Phong tự nhiên cho rằng Dương Minh bây giờ đang là sinh viên.
Sinh viên luôn có chí khí, rất nhiều chuyện đều lý tưởng hóa, cho rằng ông là nhất.
Trầm Nguyệt Phong sợ Dương Minh gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535142/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.