"Chỉ Vận lần trước anh nói với em đó, là chuyện đến công ty châu báu làm việc, em suy nghĩ chưa?" Dương Minh vừa ăn vừa nói.
"công ty châu báu? Là công ty anh và Trương Tân mở?" Lâm Chỉ Vận mặc dù chưa gặp Trương Tân, chẳng qua từ trong miệng Dương Minh biết người này.
"Ừ, Trương Tân hai hôm nay." Dương Minh trầm ngâm một chút không muốn Lâm Chỉ Vận lo lắng vì vậy nói dối: "Trương Tân hai hôm nay bị bệnh, vào viện. Công việc công ty đang bị đình trệ"
"Nhưng mà. em đi có được không?" Lâm Chỉ Vận vốn nghe Dương Minh đến công ty giúp, thực ra rất vui vẻ, chẳng qua lập tức lại nghĩ đến Trần Mộng Nghiên. Ngày đó gặp nhau ở hàng bán hoa, trong lòng Lâm Chỉ Vận bây giờ vẫn đang sợ.
"Có gì không tốt chứ?" Dương Minh không nghĩ tới tâm tư của Lâm Chỉ Vận, tưởng rằng Lâm Chỉ Vận sợ rằng là người thân của mình, nên ảnh hưởng không tốt ở công ty. Hoặc là sợ Trương Tân nghĩ gì đó, vì thế cười nói: "Bạn gái Trương Tân cũng ở công ty, em vừa lúc làm bạn với cô ấy"
Nghe được Dương Minh nói chữ" cũng", tim Lâm Chỉ Vận đập mạnh. Từ này có nghĩa gì. Có phải là Dương Minh coi mình là bạn gái không? Nhưng Trần Mộng Nghiên sẽ nghĩ như thế nào?
Thấy Dương Minh hiểu lầm, Lâm Chỉ Vận đúng là không thể giả vờ ngây ngô nữa. Dù sao mình đến công ty thì dễ, nhưng nếu Trần Mộng Nghiên biết thì không dễ: "Dương Minh, em là nói nếu bạn gái của anh biết thì sao giờ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535123/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.