"Cái này." Âu Dương Quân Uy nghe cha phân tích xong, lập tức toát mồ hôi toàn thân! Quả thật, cha nói rất đúng, nếu như mình thật sự làm vậy, hậu quả thật sự không tưởng tượng nỗi. Chẳng qua vẫn không cam lòng nói: "Vậy chuyện của em trai, chẳng lẽ bỏ qua?"
"Bỏ qua? Đương nhiên là không thể bỏ qua!" Âu Dương Kham nói: "Về phía Tôn gia, con gửi người liên lạc một chút, tốt nhất là nghị hòa với bọn họ, đương nhiên, phải tranh thủ một số điều kiện! Về phần kẻ đã chặt tay tiểu Viễn, đã có cha lo! Con không cần xen vào!"
"Con hiểu rồi!" Âu Dương Quân Uy gật đầu nói: "Vậy chuyện của tiểu Viễn nhờ cha!"
"Cái thằng nhóc này, tiểu Viễn là em trai con, cũng là con của cha!" Âu Dương Kham cười mắng: "Chẳng qua tình cảm của hai anh em tụi con đã làm cho cha rất vui mừng! Yên tâm đi, cha mà con còn không tin sao? Cái tên đã chặt tay tiểu Viễn, cha nhất định phải bắt hắn trả giá gấp bội!"
"Đúng vậy, đúng vậy, con đã quên mất, cha chính là thủ lĩnh của Ưng Nhãn tổ!" Âu Dương Quân Uy cười lạnh.
Hai cha con Âu Dương không biết rằng, khi bọn họ lập ra kế hoạch này, cũng chính là con đường dẫn đến hoàng tuyền của họ. Vốn là một tổ chức không có danh tiếng, chưa kịp làm gì đã bị tiêu diệt.
Ăn cơm xong, Tôn mẫu nói: "Tiểu Dương, tối nay con ngủ ở đây nha! Tôn quản gia, thu dọn một phòng cho khách đi!"
"Phòng khách cái gì, ngủ chung với tiểu Khiết là được!" Tôn Hồng Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535085/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.