"Vào đi!" Dương Minh nói.
Cửa mở, Lý Cường Lưu Siêu còn có Vương Bằng Lô Tân Dân cùng nhau nối đuôi vào, mà trong tay bọn họ còn có ba người đang bị trói.
"Ông chủ, nhiệm vụ đã hoàn thành thuận lợi, bốn bãi của Kim Tiền bang đã dọn xong, tòa nhà Kim Nghiệp cũng bị người của chúng ta chiếm lấy! Hành động lần này không ai bị thương vong!" Lý Cường lớn tiếng nói.
Nhưng mà, Quách Kim Bưu đứng bên đã mặt đã đổi thành màu đất rồi! Nếu chỉ nghe nói là địa bàn của Kim Tiền bang bị dọn sạch, tổng bộ bị chiếm, thì khẳng định sẽ không tin tưởng!
Vì cái gì, rất đơn giản, sản nghiệp lớn như vậy và có rất nhiều người, hơn nữa Cát Đốn là địa bàn của Kim Tiền bang, làm sao có thể nói chiếm là chiếm chứ? Cho nên nếu có ai đó nói điều này thì Quách Kim Bưu sẽ chửi là thằng ngu!
Nhưng bây giờ thì khác, bởi vì ba người bị trói kia, chính là hai phụ tá đắc lực và quân sư của mình! Ba người này có thể nói là chủ lực trong bang, mà đồng thời bị bắt đến đây, có ý gì đương nhiên không cần phải hỏi.
"Mày. mày dám không nói đạo nghĩa giang hồ." Quách Kim Bưu lúc này mới hoàn toàn sợ, đúng vậy, theo ý của Dương Minh biểu hiện ra, thì quả thật là hôm nay sẽ không bỏ qua cho hắn!
"Đạo nghĩa giang hồ?" Dương Minh nghe xong, liền cười vui vẻ: "Cái gì là đạo nghĩa giang hồ? Mày vừa rồi còn mới hù tao xong, nói muốn cùng cha vợ của tao đi đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535071/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.