"Có ý gì, ông nói con gái của tôi rốt cục có thể chữa khỏi hay không, nói mau, ông nói nhiều với tôi như vậy để làm gì, có phải cần tiền hay không, bao nhiêu tiền cũng được, chỉ cần con gái tôi được chữa khỏi là được rồi!" Chu mẫu đă bắt đầu mất lý trí, cảm xúc trở nên vô cùng kích động.
"Thư bà, ý của tôi không phải là vậy, đây o phải là vấn đề có tiền hay không, mà là giải phẫu rất mạo hiểm." bác sĩ giải thích.
"Mạo hiểm gì?" Chu mẫu vội la lên: "Bao nhiên tiền mới không mạo hiểm?"
Dương Minh vừa nghe xong đã không thể nhịn được nữa, chặn họng bà ta lại: "Bá mẫu! Bà có thể tỉnh táo lại một chút không? Bà cho rằng tiền có thể mua được tất cả sao? Bà không thể nghe bác sĩ nói hết à?"
Bị Dương Minh hét lên một câu, làm cho Chu mẫu cũng tỉnh táo lại không ít, cũng ngượng ngùng vì hành động vừa rồi của mình: "Xin lỗi bác sĩ, là tôi xúc động, xin ngài nói đi."
Bác sĩ gật đầu, mỗi ngày ông đã thấy rất nhiều loại người thân như vậy rồi, cho nên cũng không quan tâm. Vì thế tiếp tục nói: "Bởi vì vị trí viên đạn của người bị có phần đặc biệt, cho nên chúng tôi có khả năng cam đoan là sẽ không chạm đến dây thần kinh não để lấy viên đạn ra. Cho nên, lần giải phẩu này có tính chất mạo hiểm rất cao, cần có người nhà ký tên, thì chúng tôi mới có thể thục hiện được"
"A!?" Chu mẫu cả kinh nói: "Vậy nếu lỡ đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535009/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.